THUYỀN HOA ÁN - Trang 16

HỒI 1

Địch Công dự yến trên thuyền hoa
Mã Vinh vọng nữ nơi Liễu Phường

Màn đêm dần buông xuống trong lúc Địch huyện lệnh thong thả nhấp một
chén trà trên hàng hiên không mái ở lầu hai nha phủ. Ông ngồi thẳng người
trên một chiếc ghế tựa gần hàng lan can thấp bằng đá cẩm thạch chạm trổ,
lặng lẽ quan sát phong cảnh trải rộng trước mắt.

Phía bên dưới, lần lượt từng ngọn đèn được thắp sáng, một mảng mái nhà
nằm ken sít nhau. Xa hơn nữa là hồ nước, mặt nước tối đen trải rộng phẳng
lặng. Màn sương mù lơ lửng dưới chân núi phía bên kia hồ, che lấp cả bờ
đối diện. Một ngày nóng bức ngột ngạt giờ chuyển dần vào một đêm oi ả,
không có lấy một chiếc lá lay động trên những tán cây dưới phố.

Địch Nhân Kiệt nhúc nhắc đôi vai một cách không thoải mái trong bộ quan
phục bằng vải thêu cứng nhắc. Lão nam nhân đứng im lặng bên cạnh liền
đưa mắt nhìn chủ một cách thông cảm. Tối đó, các thân hào nhân sĩ ở Hán
Nguyên sẽ tổ chức một buổi dạ yến khoản đãi huyện lệnh trên một thuyền
hoa trên hồ. Lão bộc thầm nghĩ trừ khi tiết trời mát mẻ hơn, buổi dạ yến sẽ
khó mà diễn ra thoải mái dễ chịu.

Chậm rãi vuốt chòm râu đen dài, Địch Nhân Kiệt lơ đãng dõi theo một con
thuyền chỉ là một chấm nhỏ phía xa, đang được thuyền nhân hối hả chèo về
bến. Khi chiếc thuyền khuất khỏi tầm mắt, ông đột ngột ngước lên, “Lão
Hồng à, ta vẫn đang làm quen với với việc sống trong một trấn không có
tường thành bao quanh. Nó làm người ta cảm thấy… bất an thế nào ấy.”

“Bẩm đại nhân, Hán Nguyên chỉ cách kinh thành có sáu mươi dặm thôi
mà,” lão sư gia nhận xét, “như thế cấm vệ quân có thể dễ dàng tới được chỗ
chúng ta. Thêm nữa, binh mã bản bộ ở đây…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.