THUYỀN HOA ÁN - Trang 18

giấu chuyện đó khỏi tai mặt huyện lệnh, người họ coi là ngoại nhân. Lão
Hồng à, ta nhắc lại với lão, ở đây có nhiều chuyện diễn ra hơn những gì
chúng ta mắt thấy tai nghe. Thêm nữa, còn những câu chuyện lạ lùng về hồ
nước này…”

Ông bỏ lửng câu.

“Bẩm, đại nhân có tin vào mấy chuyện ấy không?” Lão sư gia mau mắn
hỏi.

“Ta ư? Không, ta chưa vô vọng đến nỗi thế. Nhưng khi nghe được chuyện
năm ngoái có bốn người chết đuối ở đó và thi thể của họ không bao giờ
được tìm thấy, ta…”

Đúng lúc ấy, hai nam nhân vạm vỡ mặc y phục nâu giản dị và đội mũ nhỏ
màu đen cùng bước ra ngoài hiên. Nhị vị hảo hán này chính là Mã Vinh và
Kiều Thái, hai phụ tá của Địch Nhân Kiệt. Cả hai vị đều cao ngót sáu
thước

*

, có đôi vai rộng, cổ to gân guốc, những võ giả đích thực. Sau khi

cung kính thi lễ chào Địch Nhân Kiệt, Mã Vinh lên tiếng, “Bẩm đại nhân,
sắp đến giờ dự dạ yến, kiệu đã chờ sẵn dưới nhà rồi ạ.”

thước tương đương 0,33m.

Địch Nhân Kiệt đứng dậy, trong khoảnh khắc ông dừng ánh mắt ở hai nam
nhân trước mặt. Mã Vinh và Kiều Thái đều từng là lục lâm thảo khấu, một
cách gọi kiểu cách của toán cướp đường. Ba năm trước, hai huynh đệ tình
cờ tấn công Địch Nhân Kiệt trên một con đường hẻo lánh, nhưng nhân cách
và uy phong của ông đã làm cả hai kính phục mà từ bỏ nghiệp thảo khấu,
nguyện tận trung tận lực phò tá ông. Cảm động trước tấm chân tình ấy,
Địch Nhân Kiệt đã ưng thuận lời cầu khẩn mà thu nhận họ. Ông đã quyết
định đúng, cặp hảo hán võ công cao cường này tỏ ra trung thành hết mực
và chứng tỏ bản thân cực kỳ hữu dụng trong việc tróc nã những tội nhân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.