THUYỀN HOA ÁN - Trang 187

“Tại sao triều đình không diệt trừ ổ cướp đó đi?” Địch Nhân Kiệt kinh ngạc
hỏi.

Đào Cam trề môi ra trả lời, “Bẩm đại nhân, đó nào phải chuyện dễ dàng!
Để tiễu trừ chúng cần phải huy động thủy binh và sẽ tổn thất nhiều nhân
mạng. Cần phải dùng thuyền nhỏ tiếp cận bãi lầy, vì không thể dùng được
chiến thuyền ở vùng nước nông đó. Và binh lính trên thuyền sẽ trở thành
mục tiêu dễ dàng cho những mũi tên của bọn thảo khấu. Thuộc hạ từng
nghe được rằng quan binh đã đóng một chuỗi đồn binh dọc bờ sông và binh
lính tuần tiễu khắp cả khu vực. Mục đích là để bao vây đầm lầy, buộc đám
thảo khấu phải quy hàng. Nhưng chúng đã tụ tập ở đó quá nhiều năm nên
có rất nhiều mối liên hệ bí mật trong dân chúng khó lòng lần ra được. Cho
tới nay, chưa hề có dấu hiệu nào cho thấy đám cướp bị thiếu thốn lương
thực hay bất cứ nhu yếu phẩm gì khác mà chúng cần.”

“Nghe quả là tồi tệ!” Địch Nhân Kiệt nói. Nhìn sang Mã Vinh và Kiều
Thái, ông hỏi, “Hai ngươi nghĩ mình có thể đưa Mao Lộc và nữ nhân ra
khỏi đó được không?”

“Bẩm, Kiều huynh và thuộc hạ sẽ thử ạ!” Mã Vinh hào hứng trả lời. “Đó
chính là việc thích hợp cho bọn thuộc hạ! Tốt hơn bọn thuộc hạ nên tới
ngay đó để xem xét tình hình!”

“Tốt!” Địch Nhân Kiệt nói. “Ta sẽ viết một lá thư giới thiệu các ngươi với
vị đồng liêu của mình là huyện lệnh Kinh Bắc. Ta sẽ đề nghị ông ấy trợ
giúp các ngươi mọi thứ cần thiết.”

Ông cầm bút lên và nhanh chóng viết vài dòng lên một tờ công thư. Địch
Nhân Kiệt đóng dấu triện vuông lớn của phủ nha lên tờ giấy rồi đưa cho
Mã Vinh, “Chúc nhị vị huynh đệ mã đáo thành công!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.