THUYỀN HOA ÁN - Trang 201

Ông lão râu muối tiêu nhìn họ với ánh mắt hoảng sợ, lắc đầu rồi vội vã
quay lại thuyền.

Hai người Kiều, Mã cuốc bộ qua bãi lau sậy mọc cao cho tới khi thấy một
con đường đất uốn khúc. Kiều Thái nói, “Đúng rồi. Theo bản đồ, con
đường này dẫn tới ngôi làng.”

Họ gác sào tre lên vai rồi đi tiếp, cùng nhau hào sảng hát vang một bài ca
thô tục. Nửa canh giờ sau, họ đã trông thấy bóng dáng ngôi làng.

Mã Vinh tiến lên trước và bước vào tửu điếm ở khu chợ nhỏ. Y ngồi phịch
xuống một băng ghế gỗ rồi lớn tiếng gọi rượu. Rồi Kiều Thái bước vào sau,
ngồi xuống đối diện với vị huynh đệ và nói, “Mã đệ, ta đã nhìn quanh một
lượt rồi. An toàn cả!”

Bốn lão nông ngồi ở bàn còn lại đưa mắt nhìn những kẻ mới đến với vẻ
kinh hoàng. Một người giơ bàn tay lên với ngón trỏ và ngón út cụp lại, dấu
hiệu ám chỉ đạo tặc. Mấy người ngồi cùng bàn với ông ta gật đầu tỏ vẻ hiểu
biết.

Chủ quán hối hả chạy lại, cầm theo hai vò rượu. Túm lấy tay áo lão bản,
Kiều Thái ngắt gỏng nói, “Đồ khốn, ngươi làm vậy là có ý gì hả? Mang hai
cái bình thảm hại này đi ngay và mang cả vò ra đây!”

Lão bản lê chân lui ra rồi quay lại cùng một thanh niên, hai cha con bê ra
một cái vò cao ba thước và hai cái gáo tre cán dài.

“Khá hơn rồi đấy!” Mã Vinh nói lớn. “Không mất thì giờ với chén và
bình!” Hai người vục gáo vào vò rượu và uống ừng ực từng hơi dài, cuộc đi
bộ đã khiến họ khát cháy cổ. Chủ quán mang ra một đĩa dưa muối. Kiều
Thái vội bốc lấy một nắm, khoan khoái thấy món dưa muối được trộn tỏi và
ớt đỏ rất hào phóng. Y chép môi hân hoan, “Mã đệ, món này còn tuyệt hơn
những thứ bày vẽ kiểu cách trong trấn đó!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.