THUYỀN HOA ÁN - Trang 93

thuộc hạ đã bỏ túi món tiền! Thuộc hạ liền gấp gáp rời khỏi chỗ mụ đàn bà
cay nghiệt đó để đi dò hỏi hàng xóm láng giềng. Những người sống ở đó
nói Mao Phúc là người tử tế và chăm chỉ, chẳng ai trách cứ gã vì thỉnh
thoảng có hơi quá chén, bởi một khi phải sống chung với một mụ đàn bà
như thế, một nam nhân cũng cần điều gì đó an ủi. Nhưng họ cũng bảo thêm
rằng biểu đệ Mao Lộc của gã lại là một kẻ tệ hại. Hắn cũng là thợ mộc
nhưng không có nơi ở cố định, thường lang thang khắp trấn tìm việc làm ở
các nhà giàu có và trộm vặt những gì có thể tại đó. Kiếm được bao nhiêu
tiền, hắn nướng cả vào rượu chè cờ bạc. Dạo này không ai thấy hắn lai
vãng qua khu vực nữa. Có tin đồn rằng hắn đã bị đuổi khỏi phường thợ
mộc vì dùng dao đâm bị thương một đồng bối trong cuộc ẩu đả lúc say
rượu. Mao Phúc không còn nam quyến nào khác.”

Địch Nhân Kiệt chậm rãi nhấp trà, rồi vuốt ria và nói, “Mã Vinh, ngươi làm
tốt lắm! Ít nhất chúng ta cũng biết được ý nghĩa của mảnh giấy tìm thấy
trong ống tay áo nạn nhân. Tốt hơn ngươi hãy tới phủ học sĩ và cùng với
Kiều Thái đang canh chừng ở đó tìm hiểu xem Mao Phúc đến nhà Giang
học sĩ khi nào, làm gì ở đó và rời khỏi đó chính xác khi nào. Đồng thời
cũng để mắt nghe ngóng xung quanh, biết đâu ngươi lại tìm ra kẻ kỳ dị đã
theo dõi ta qua cửa sổ.”

Ông đứng dậy và nói tiếp với Hồng sư gia, “Lão Hồng à, trong khi ta đi
vắng, lão có thể tới con phố nơi Lưu Phi Ba sống và quan sát quanh đó. Cố
gắng nghe ngóng trong các cửa tiệm quanh đó những lời đồn đại về họ Lưu
và gia đình. Y là người thưa kiện trong vụ kiện Giang học sĩ, nhưng đồng
thời cũng là kẻ đáng nghi nhất với chúng ta trong vụ sát hại nàng vũ nữ!”

Ông uống cạn chén trà rồi băng qua sân ra cổng phủ nha, nơi kiệu đã chờ
sẵn.

Ngoài phố, trời vẫn còn khá nóng. Thật may, dinh cơ của họ Hàn cách phủ
nha không xa mấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.