THUYỀN HOA ÁN - Trang 94

Hàn Đạt Nhậm đứng sẵn bên trong chiếc cổng bề thế chờ đợi huyện lệnh.
Sau khi chào hỏi xã giao, gã dẫn khách nhân vào một gian sảnh sáng lờ mờ
được làm mát nhờ hai chậu đồng tròn đựng đầy những tảng nước đá. Họ
Hàn mời Địch Nhân Kiệt ngồi xuống một chiếc ghế tựa rộng rãi bên cạnh
bàn trà. Trong khi gia chủ còn mải ra lệnh cho tên gia nhân khúm núm
chuẩn bị trà và đồ đãi khách, Địch Nhân Kiệt đưa mắt nhìn quanh. Ông ước
chừng gian nhà này đã được hơn trăm tuổi. Nước gỗ của những cột trụ
nặng nề và những thanh xà chạm trổ đỡ trần nhà đã đen nhánh lại theo thời
gian, những cuộn tranh trang trí các bức vách cũng ngả sang tông màu êm
dịu của ngà lâu năm. Gian sảnh chìm trong không khí tĩnh lặng cao quý.

Sau khi trà thơm ngát được mang lên mời khách trong những chiếc chén sứ
cổ mỏng tang, họ Hàn hắng giọng và nói vẻ trang trọng cứng nhắc, “Bẩm
đại nhân, thảo dân xin có lời cáo lỗi vì cách hành xử khiếm nhã của mình
tối hôm qua.”

“Đó là một tình thế hết sức bất thường,” Địch Nhân Kiệt mỉm cười nói.
“Chúng ta hãy quên chuyện đó đi! Không rõ ngươi có bao nhiêu lệnh lang
nhỉ?”

“Bẩm, thảo dân chỉ có một lệnh ái,” họ Hàn lạnh lùng đáp.

Sau đó là một quãng im lặng đầy gượng gạo giữa gia chủ và khách. Đây
không phải là một khởi đầu quá hứa hẹn, Địch Nhân Kiệt thầm nghĩ, nhưng
thật khó lòng có thể trách ông. Người ta hẳn nhiên sẽ trông đợi một người
có địa vị như họ Hàn, với bấy nhiêu phu nhân và tỳ thiếp, phải có vài lệnh
lang.

Ông nói tiếp không chút lúng túng, “Nói thẳng với ngươi, bản quan đang
rất rối trí với vụ án mạng trên thuyền hoa cũng như vụ án kỳ lạ liên quan
tới ái nữ của Lưu Phi Ba. Ta hi vọng ngươi hãy thưa hết những gì mình biết
về tính cách và xuất thân của những người can dự tới hai vụ án này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.