THUYỀN TRƯỞNG TUỔI 15 - Trang 54

đó, Nego đã đứng dậy rồi, tay cầm một miếng sắt vừa rút ở đáy la bàn ra,
hắn vội giấu đi nên Đíchsơn không biết.

Bây giờ, Nego lại muốn cho la bàn chỉ hướng chính xác? Vì gió tây

nam cầm thiết cho hắn vào lúc này.

Đíchsơn hỏi:

- Gì thế?

Tôm đáp:

- Chính thằng bếp khốn nạn này vừa ngã vào hộp la bàn xong.

Thấy thế, Đíchsơn xám mặt lại, cúi xuống xem hộp la bàn. Nhờ ánh

sáng đèn, Đíchsơn thấy kim nam châm vẫn nằm giữa vòng tròn và hộp vẫn
còn nguyên không bể. Chú yên tâm, nhưng có biết đâu, tứ lúc miếng sắt
được lấy ra, kim nam châm lại trở về vị trí thường của nó, nghĩa là nó chỉ
đúng hướng bắc.

Trong suốt một tuần lễ, gió bão liên miên không dứt. Phong vũ biểu

vẫn xuống. Từ 14 đến 26 tháng ba, không một lúc nào ngớt gió để giương
một vài cánh buồm. Thuyền vẫn lao về hướng đông bắc với một tốc độ
không kém 200 dặm trong hai tư tiếng. Thế mà vẫn chưa nhìn thấy đất đâu
cả. Miền đất mong mỏi này là Mỹ châu, một dải đất dài hơn mười ba ngàn
cây số như một bức thành nằm giữa Đại tây dương và Thái bình dương.

Đíchsơn cứ thắc mắc sau bao nhiêu ngày vượt biển với một tốc độ

nhanh như thế mà sao thuyền vẫn chưa tới đích? Hay là mình đi lạc đường
rồi chăng? Đíchsơn liền đem bản đồ ra xem, suy ngẫm mãi không sao khám
phá ra được điều bí ẩn do Nego gây nên. Chẳng những riêng mình Đíchsơn
không hiểu mà bất cứ người nào trong trường hợp ấy cũng không hiểu
được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.