THUYỀN VỀ BẾN NGỰ - Trang 135

trước anh định gởi em cất giữ cho anh cái bọc gì đó. Hãy đưa đây. Em hứa
cất giấu cẩn thận.
Huyền Viêm lắc đầu
- Không được! Em làm bạn với Phi Sơn, anh ta có lúc đến nhà em
- Đến thì đến chứ sao? Phi Sơn có gì nguy hiểm đâu?
Huyền Viêm nói giọng nghiêm chinh:
- Phi Sơn là một trong những tên mật thám tay sai đáng sợ nhất. Em làm
sao hiểu nổi khả năng nghề nghiệp của anh ta.
- Như vậy tức là anh không dám giao cái bọc đó cho em?
- Bây giờ thì chưa thể được.
Dứt lời, Huyền Viêm đưa tay ra trước, đứng dậy ngâm mấy câu thơ như
đang cảm khoái:
Nhật Hoàng! Nhật Hoàng!
Trên ngai vàng chễml chệ
Uất hận của phù tang
Đã vang lừng sóng bể.
Phương Thảo hỏi:
- Có chuyện gì vậy anh?
- Không! Chỉ hứng thú ngâm thơ chơi vậy thôi.
Đôi mắt anh ta sáng lên! Tôi đưa tay vuốt mặt anh ta.
- Mắt anh đẹp quá!
Quả thật! Mắt Huyền Viêm rất đẹp, dịu đàng và thơ ngây.
Giữa lúc đó có tiếng gõ cửa bên ngoài Huyền Viêm vừa mở cửa thì có hai
người đàn ông vào phòng.
Một người cất giọng trầm trầm, nói:
- Anh Huyền Viêm.
Phương Thảo đoán biết đây là những sinh viên cùng tư tưởng chính trị với
Huyền Viêm. Một người cao lớn, vai rộng, trông giống một võ sĩ chuyên
nghiệp. Mặt anh ta vui vẻ dễ thương. Anh ta còn trẻ trạc tuổi Huyền Viêm.
Còn một người nữa lớn tuổi hơn dáng điệu và cách ăn mặc ra vẻ người trí
thức.
Thấy Phương Thảo ngồi trong phòng, một người lên tiếng hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.