THUYỀN VỀ BẾN NGỰ - Trang 145

Lần này bà ta không đáp, quay vào trong gọi người gác cửa:
- Bây ra đây ta bảo?
Ba người hầu phòng chạy ra, mặt hốt hoảng.
Bà chủ khách sạn chỉ tay ra cửa, nói:
- Hãy dẫn cô này ra ngoài.
Phương Thảo bị đuổi ra khỏi khách sạn, và lang thang ở vỉa hè, không biết
đi đâu.
Nàng nghĩ rằng việc Huyền Viêm bị bắt không liên quan gì đến tội ác của
Tư Cao, chẳng qua trong lúc bối rối nàng đã liên tưởng một cách sai lầm.
Tai họa liên tiếp bao trùm cả cuộc đời nàng. Nàng nhận rõ số phận mình
bằng con tim chứ không phải bằng trí óc. Nàng cúi đầu lê chân trên hè phố
như đang gánh chịu sức nặng của những tai họa đó.
Quyết định đầu tiên của nàng là cầu cứu Phi Sơn. Nàng còn nhớ số điện
thoại của Phi Sơn ở sở cảnh sát, chỗ làm việc của anh ta. Nàng rảo bước
đến phòng trực ban của bưu điện, quay máy gọi ba lần, vẫn không gặp được
Phi Sơn ở phòng làm việc.
Đồng hồ điểm tám giờ tối. Nàng trở ra đứng ở góc phố nhìn khách qua
đường. Họ vượt qua nàng như những chiếc lá khô cuốn theo làn gió. Nhà
hai bên dãy phố xếp thành hai hàng thẳng tắp. Các ô cửa sổ, ánh đèn sáng
chói và thỉnh thoảng có bóng người đi qua lại ở những ô cửa ấy.
Nàng lang thang trên đường phố với ý nghĩ miên man là Phi Sơn đã bắt
Huyền Viêm để trả thù.
Phi Sơn giữ một vị trí quan trọng trong cơ quan cảnh sát là nơi hiện đang
giam giử Huyền Viêm. Tất nhiên Phi Sơn đã ra lệnh bắt Huyền Viêm vì
ghen tương.
Nghĩ như vậy, Phương Thảo oán hận Phi Sơn vô cùng. Nếu như đúng vậy
Phi Sơn sẽ trả một giá rất đắt trong hành động thù oán hèn hạ này.
Nàng trở lại phòng trực ở trong bưu điện. Nơi đây không xa cách sở cảnh
sát bao nhiêu? Nàng quay lần đầu tiên đã nghe tiếng chuông điện thoại
reng, và có tiếng Phi Sơn đáp lời qua máy.
Nàng vội vã nói:
- Em Phương Thảo đây! Em cần gặp anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.