THUYỀN VỀ BẾN NGỰ - Trang 147

anh ta hoàn toàn không dính líu đến chuyện bắt bớ này.
Phi Sơn cằn nhằn:
- Huyền Viêm nào?
Phương Thảo dịu giọng:
- Em cứ tưởng anh biết rõ việc nàỵ.
Rồi nàng tóm tắt kể lại cho Phi Sơn nghe mối tình giữa nàng và Huyền
Viêm. Sau đó nàng kể tiếp chuyện Huyền Viêm bị bắt vào giữa trưa tại nhà.
Nàng mở đầu câu chuyện bằng thái độ thách thức, nhưng kết thúc câu
chuyện bằng một tình cảm đáng thương. Nước mắt chảy ràn rụa nàng nói
với giọng chua xót:
- Em chẳng rõ họ sẽ làm gì anh ấy…nghe đâu người ta tra khảo ác độc.
Phi Sơn ngắt lời:
- Em yên tâm!…Nếu là công nhân thì sợ…còn sinh viên thì chằng đáng
ngại.
Phương Thảo giọng thổn thức:
- Nhưng em không muốn… em không muốn anh ấy vào tù
Hai người yên lặng hồi lâu. Phương Thảo cố trấn tĩnh tinh thần, còn Phi
Sơn ngồi nhìn nàng. Đây là lần đâu tiên Phi Sơn không muốn nhận lời yêu
cầu giúp đỡ của Phương Thảo vì anh ta biết Phương Thảo đang yêu một
người khác.
Phương Thảo cảm thấy điều đó. Nàng cầm tay anh và năn nỉ:
- Nếu anh thả anh ấy ra, em hứa sẽ làm mọi điều anh muốn.
Anh ta đưa mắt nhìn nàng, có vẻ không tin. Còn nàng cố gắng tìm cách để
mua lòng con người quyền thế này.
- Anh cố gắng giúp em đi?
Phi Sơn nhìn bộ mặt đẫm lệ của Phương Thảo. Có lẽ chàng cảm thấy
thương tâm muốn hôn nàng một cái, nhưng chàng hiểu rất rõ tính chất đê
tiện của cái hôn đó, một cái hôn hoàn toàn lợi dụng, nên chàng nhẹ nhàng
đẩy Phương Thảo ra, đứng dậy bước ra ngoài, và bảo nàng chờ một chút.
Phương Thảo ngập ngừng hy vọng. Nàng tin là Phi Sơn sẽ dùng điện thoại
lên giọng bực bội, ra lệnh cho cảnh sát cấp dưới thả ngay Huyền Viêm ra.
Nàng chờ đợi và đếm từng giây phút trôi qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.