THUYỀN VỀ BẾN NGỰ - Trang 148

Khi Phi Sơn bước vào, nàng liền đứng dậy định cảm ơn chàng và xin phép
trở về để gặp mặt Huyền Viêm.
Nhưng nét mặt nhăn nhó của Phi Sơn đã làm nàng thất vọng. Anh ta tức
giận muốn điên người lên,nói giọng trách móc:
- Em nói là Huyền Viêm bị bắt à? Anh ta nổ súng bắn vào một cảnh sát rồi
bỏ trốn…. Một cảnh sát bị thương gần chết hiện đang nằm ở bệnh viện.
Bây giờ anh ta bị bắt…chắc anh không giúp gì được…
Phương Thảo sững sốt! Không hiểu sao, chính tay nàng đã tháo bỏ băng
đạn trong súng lục của Huyền Viêm mà vẫn còn xãy ra chuyện đó.
Nhưng nàng lại thấy một niềm vui là vì Huyền Viêm vẫn chưa bị bắt.
Huyền Viêm trốn thoát, đối lại sinh mạng của người cành sát, nàng thấy hài
lòng. Vì tình yêu của nàng chưa bị hủy diệt. Trong lúc đó, Phi Sơn không
biết suy nghĩ thế nào, chàng đi đi lại lại khắp phòng.
Thỉnh thoảng dừng lại bên bàn đặt một tờ giấy từ chỗ này sang chỗ khác
không hiểu để làm gì?
Phương Thảo bình tĩnh phá vờ bầu không khí yên lặng và nặng nề.
Có lẽ khi người ta bắt anh ấy, anh ấy đã để tự vệ, dùng súng bắn lại để chạy
trốn.
Phi Sơn dừng lại, nhìn Phương Thảo với vẻ mặt bực bội:
- Em vui thích sự việc diễn biến như vậy à?
Phương Thảo thẳng thắn bênh vực:
- Giết viên cảnh sát là phải rồi, vì người đó muốn tống cổ anh ta vào nhà
lao. Nếu anh ở vào trường hợp đó chắc anh cũng phải hành động như vậy.
Phi Sơn gay gắt cãi lại:
- Người cảnh sát đó chỉ thực hiện trách nhiệm của mình theo luật pháp.
Anh ta có vợ, có con…
Phương Thảo biện bạch:
- Khi một người làm chính trị thì đã có một lý do của họ…và mọi người
khác cũng nên hiểu rằng con người có thể làm mọi chuyện để khỏi bị đấy
vào chốn tù lao…
Lời biện bạch của Phương Thảo, hình như đã làm Phi Sơn nối giận.
Anh ta nặng giọng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.