THUYỀN VỀ BẾN NGỰ - Trang 152

Mộng Bình Sơn

Thuyền về bến Ngự

Chương 9

Ra khỏi sở cảnh sát, Phương Thảo chạy một mạch đến một vườn hoa.
Nàng không biết đi đâu nữa, nên nghỉ chân nơi ghế đá. Nàng không dám về
nhà.
Nàng biết rất rõ chuyện vừa xãy ra ở nhà nàng. Tư Cao trốn khỏi bàn tay
cảnh sát và đang chờ nàng để trả thù. Mặc dù nàng không hề tố cáo anh ta.
Nàng phải lánh mặt một thời gian ở nơi nào đó. Nàng định đến tạm trú tại
nhà Ngọc Sương, nhưng Ngọc Sương ở xa khó liên lạc với gia đình nàng.
Hôm trước Phương Thảo trốn khỏi nhà có dặn mẹ nàng liên lạc qua điện
thoại ở khách sạn Phước Sanh. Nàng quyết định đến đó thuê một phòng trọ
ở tạm vài hôm.
Lòng nặng trĩu lo âu. Nàng lê gót đến nơi. Bà Phước Sanh trông thấy nàng
tưởng nàng đi tìm Huyền Viêm nên lạnh nhạt, nhưng sau đó khi biết được
nàng thuê phòng trọ thì bà thay đổi vẻ mặt và ân cần tiếp đón.
Bà ta bảo:
- Có phòng đấy! Cô chỉ đi có một mình thôi sao?
- Một mình thôi.
Khách sạn là nơi để những cặp trai gái đến đây thuê phòng say huởng yêu
đương, Phương Thảo đến đây một mình thuê phòng trọ là chuyện hiếm có.
Bà Phước Sanh chủ khách sạn, đã quen biết Phương Thao, vì nàng đã một
lần cùng Huyền Viêm dùng cơm ở đây Bà ta hỏi:
- Cô ăn tối với tôi nhé? Hôm nay có món ăn ngon lắm Phương Thảo đáp
vội:
- Cháu đã ăn rồi? Cảm ơn bà.
Phương Thảo vào phòng khóa cửa lại, nằm trên chiếc giường đệm và đắm
chìm trong suy tư. Lúc nào đầu óc nàng cũng ám ảnh về chuyện Tư Cao.
Tất nhiên Tư Cao cho là nàng đi tố cáo anh ta, và mối thù hận đối với Tư
Cao không biết đâu mà lường.
Nàng hình dung đến mọi diễn biến xảy ra khi nàng bỏ trốn khỏi nhà. Tư
Cao chờ nàng lâu quá, không thấy trở lại, vừa mặc quần áo vào thì thấy hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.