THUYỀN VỀ BẾN NGỰ - Trang 155

trong xã hội, làm hư đạo lý.
Phương Thảo thấy không thể giải thích để mẹ nàng tin rằng nàng không đi
gọi cảnh sát, nên nói lảng sang chuyện khác.
- Thôi, được rồi? Còn ngưòi bị thương làm sao đưa ra khỏi nơi đây được?
- Người bị thương nào?
- Con nghe nói có người cảnh sát bị thương gần chết?
- Không, không. Không có ai bị thương cả. Người ta đồn sai rồi? Chỉ có
một cảnh sát bị trầy da tay, mẹ băng bó cho anh ta. Anh ta vẫn đi lại như
thường…Mẹ nghe có súng nổ, hai bên bắn nhau ở ngoài cầu thang…mẹ
tưởng như căn nhà này sắp nổ tung lên…sau đó, người ta vặn hỏi mẹ đủ
điều, nhưng thực tình mẹ không biết gì hết.
- Anh Huyền Viêm đâu hả mẹ?
- Đang ở trong phòng của con.
Phương Thảo trở vào phòng nàng. Trong phòng tối om. Nàng toan bật đèn
lên thì nghe Huyền Viêm nói:
- Đừng mở đèn.
Phương Thảo sửng sốt trước giọng nói kỳ lạ của Huyền Viêm, nàng hỏi:
- Anh bị mệt à?
- Không! Anh vẫn khỏe mạnh
- Anh có điều gì không vui?
- Không
- Anh muốn ngủ? Anh đang buồn ngủ?
- Không
- Trong thời gian bị bắt anh đã có chuyện gì xẩy ra vậy?
- Chẳng có chuyện gì cả
Phương Thảo kinh ngạc trưóc thái độ của Huyền Viêm. Nàng đến bên mép
giường nhìn chàng:
- Em biết có việc gì xẩy ra anh ạ? Anh kể lại cho em nghe đi.
Im lặng một phút, Huyền Viêm nói với giọng chán ngán:
- Việc này em biết cũng không sao. Mà anh cũng chẳng giấu em làm gì. Kể
từ mười một giờ đêm qua, anh đã là người phản bội.
Phương Thảo kinh ngạc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.