THUYỀN VỀ BẾN NGỰ - Trang 170

người xem.
Chiếc cầu thang đúc bằng đá rửa màu trắng có tay vịn, chạy vút lên cao và
chơi vơi trên tầm mắt mọi người. Nàng cố lách mình ngoi lên, thấy được
một quãng trống dưới cầu thang.
Trên chiếc bệ tròn bằng đá cẩm thạch có một người nằm phủ tấm chăn. Mọi
con mắt đổ dồn vào.
Phương Thảo cũng dõi mắt nhìn vào, nhận ra rằng mọi người đang để. ý
đến đôi chân đi giầy cao đế bằng da đen, ló ra ngoài tấm chăn.
Bên trong có tiếng hét lớn của nhân viên công lực:
- Lui ra! Lui ra khỏi nơi đây.
Phương Thảo cũng như một số ngưòi khác bị nhân viên trật tự đẩy bật ra
ngoài thềm đá. Những cánh cửa bên trong đóng ập lại.
Phương Thảo quay 1ại nhìn Huyền Viêm nhưng không thấy Huyền Viêm
đâu cả. Đám đông ồn ào vẫn không chịu ra về, cố ở lại xem mặt xác chết…
Mọi người khắp nơi ngoài phố bắt đầu ùa đến. Xe hơi…xe đạp dừng lại hỏi
xem việc gì đã xẩy ra.
Phương Thảo quanh quẩn trong đám đông để tìm Huyền Viêm. Nàng nghe
trong đám đông xầm xì nói đến tên Trần Phi Sơn và hy vọng được nhìn xác
chết nên không chịu ra về. Họ đứng xếp hàng như đang mua vé vào xem
hát.
Thế là những gì Phương Thảo lo lắng đã xẩy ra. Nàng cảm thấy lòng nàng
chua xót và chết điếng.
Nàng đi tìm Huyền Viêm, nhưng tìm mãi vẫn không thấy anh ta đâu. Có lẽ
anh ta đã bỏ đi khi nàng lách đám đông người qua bậc thềm. Nàng thu hết
toàn lực cố lê gót đến vườn hoa thuê xe trở về nhà. Nàng đoán là Huyền
Viêm không tìm được nàng đã chán nản về nhà rồi.
Nhưng Huyền Viêm không về nhà! Cả ngày hôm sau cũng không thấy
chàng quay về. Phương Thảo sốt ruột đến nỗi run lên bần bật. Không phải
nàng lạnh, mà là một trạng thái bất bình thường trong tâm hồn nàng. Một
cái nhìn, một tiếng động nhẹ, một chiếc lá rơi cũng làm cho tim nàng đập
thình thịch.
Ngay cả mấy hôm sau, các bài báo mô tả tỉ mỉ vụ án đăng đầy mặt báo mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.