THUYỀN VỀ BẾN NGỰ - Trang 18

Phương Thảo dần dần cảm mến.
Để hiểu thêm về Tràng Khanh, một sáng Phương Thảo hỏi:
- Sao lâu qúa không thấy ông Vĩnh Đạt trở về? Còn anh cứ rãnh rang đưa
rước tôi mãi thế này, làm cho bạn bè, dư luận nói anh là tình nhân của tôi.
Tràng Khanh tươi cưói nói:
- Ông Vĩnh Đạt mỗi lần đi Nam Vang cả tháng mới về. Đó là chuyện
thường.
Còn bạn bè dư luận nói tôi là tình nhân của Phương Thảo thì Phương..Thảo
nghĩ sao?..
Phương Thào lắc đầụ:
- Có bao giờ tôi hân hạnh được một tình nhân có xe nhà đưa đón! Thế thì
suy nghĩ để làm gì?
Tràng Khanh nói:
- Tôi thì mong ước Phương Thảo có một diễm phúc như vậy :
Mơ màng một lúc, Phương Thảo hỏi Tràng Khanh có vẻ đột ngột.
- Chủ anh chưa về, anh dám đưa tôi đến xem biệt thự của ông Vĩnh Đạt
không?
Tràng Khanh nói:
- Đó là điều tôi mong muốn, chỉ sợ Phương Thảo không đi.
Phương Thảo qưyết định:
- Được,anh cứ đưa tôi về đó.
- Ngay bây giờ?
- Phải! Nếu để bữa khác tôi sợ tôi đổi ý.
Tràng Khanh thấy trong tâm tư Phương Thảo có cái gì đó khác thường.
Chàng đang dò xét thì Phương Thảo đã giục:
- Sao? Anh không dám đưa tôi về đó chứ gì? Vậy thì anh cứ nói rõ có gì bất
tiện?
Tràng Khanh lắc đầu?
- Không có gì trở ngại cả. Vợ chồng ông Vĩnh Đạt ra đi giao biệt thự cho
tôi trông coi. Cô đầu bếp không còn nấu nướng gì đã về nhà cha mẹ chơi.
Nếu Phưong Thảo không đi với tôi thì mỗi ngày tôi vẫn phải đem xe về cất
ở nhà xe, và gác công.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.