THUYỀN VỀ BẾN NGỰ - Trang 20

Nàng vào biệt thự, qua một cánh cửa kính khá lớn. Ở đây là tiền phòng,
một sân rộng thênh thang, lát đá hoa vạch đen trắng và bóng loáng như
gương.
Đằng sau là phòng khách sáng trưng, các cửa sổ ở tầng một đều trổ ra đây.
Cuối phòng có chiếc cầu thang bằng mã não dẫn lên tầng trên.
Phương Thảo trở nên rụt rè trước tất cả những cái đã thấy tận mắt. Nàng
bước qua phòng ăn. Phòng này nhỏ hơn phòng khách, có kê một chiếc bàn
hình bầu dục, ghế và tủ búp phê bằng loại gỗ tốt màu sẫm bóng nhẵn. Tại
căn phòng nhỏ tiếp theo có chỗ tường xây lớn vào, ở đó xếp các chai lọ và
cà một quầy bọc kẽm đựng thức ăn…
Phương Thảo thấy mọi vật trong nhà này cái gì cũng quý giá. Nàng so sánh
với cuộc sống nghèo khổ của xóm dân phu bên cạnh nhà nàng thì quả là
một kiếp đọa đầy.
Trong lúc Phương Thảo trầm tư, suy nghĩ thì Tràng Khanh cố gắng kể cho
nàng nghe cuộc sống đế vương của vợ chồng ông Vĩnh Đạt trong ngôì nhà
này.
Tràng Khanh nói với giọng đầy tự hào tựa hồ sự sang trọng và giàu có này
một phần do bàn tay anh tạo ra vậy.
Phương Thảo nghĩ thầm:
- Trước đây mình đã nhiều lần theo mẹ vào Đại Nội, thấy cảnh cung vàng
điện ngọc của nhà vua nhưng đó là tài sản của quốc gia. Còn đây là một
biệt thự của tư nhân, lối sang trọng này quả thật hiếm có.
Tràng Khanh muốn đưa Phương Thảo lên cầu thang để xem tầng lầu bên
trên, Phương Thảo khoát tay nới:
- Đủ rồi! Bây giờ tôi muốn xem chỗ ở của anh.
Tràng Khanh không vui:
- Tôi đưa Phương Thảo đến đây để xem sự giàu sang của ngôi biệt thự này.
Còn phòng ngủ của tôi có gì mà xem.
Phương Thảo cười khúc khích:
- Tôi đến đây cốt xem chỗ ở của anh đó
Tràng Khanh hóm hỉnh, nói:
- À! Tôi hiểu ý của Phương Thảo rồi. Người đẹp muốn biết tôi có thực là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.