THUYỀN VỀ BẾN NGỰ - Trang 22

được một người vợ như em để xây dựng một tổ ấm gia đình…
Phương Thảo tiếp tục đi qua cầu thang và nói với Tràng Khanh:
- Hai mẹ con em sống trong nghèo khổ, còn anh là một tài xế của một nhà
giàu, chưa có nhà cửa, cơ ngơi thì làm sao tính chuyện lứa đôi.
Tràng Khanh nắm chặt tay Phương Thảo:
- Miễn em không phụ tình anh là quý rồi! Còn chuyện xây dựng sự nghiệp
là bổn phận anh phải lo.Nếu chưa có nơi ăn chốn ở anh sẽ đưa em về ở với
anh trong căn phòng nhỏ này. Đây là căn phòng mà ông Vĩnh Đạt dành
riêng cho tôi tớ trong nhà.
Phương Thảo mơ màng nói:
- Căn phòng đó nếu chịu khó lau chùi hàng ngày và sắp xếp đồ đạc lại cho
ngăn nắp thì cũng ấm cúng đấy. Nhưng nó đâu phải là của anh…lỡ bà chủ
xua đuổi thì sao?
Tràng Kanh thấy Phương Thảo bàn tính đến việc chung sống với nhau,
mừng rỡ nói:
- Bà Vĩnh Đạt tuy khó tính, nhưng anh có tài chiều chuộng nên bà ta chưa
bao giờ đối xử với anh thậm tệ.
Phương Thảo nói đùa:
- Anh có tài chiều chuộng thật! Nhưng bà chủ anh có đẹp không?
Tràng Khanh cau mày đáp:
- Bà Vĩnh Đạt gầy đét, chỉ trơ trúa qua lớp phấn son giả tạo. So với sắc đẹp
của em thì như một mụ phù thủy với một nàng tiên.
Phương Thảo ngắt lời:
- Thôi thôi! Em không muốn anh trổ tài nịnh đầm như vậy. Hãy đưa em về
kẻo mẹ em trông.
Tràng Khanh không giữ lại, đưa Phương Thảo ra cổng biệt thự rồi lại lấy xe
đưa nàng về.
Khi gần đến nhà, Tràng Khanh đậu xe trước một quán ăn nới với Phương
Thảo:
- Hãy vào đây ăn bún giò heo đã.
Hai người bước vào quán, lựa một bàn kín đáo nhất, và bắt đầu bằng hai ly
nước ngọt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.