THUYỀN VỀ BẾN NGỰ - Trang 51

Bà Thu Vân ra về, Phương Thảo ra chợ thì lại gặp Tràng Khanh đang đón.
Thấy Phương Thảo, Tràng Khanh chạy đến rối rít:
- Lâu nay không gặp anh, em có buồn không? Thôi hôm nay ta ra ngoại
thành tâm sự một chút.
Phương Thảo hỏi:
- Hôm nay không bận việc nhà hay sao mà đến đây gặp em?
Tràng Khanh vui vẻ:
- Ông bà Vĩnh Đạt đi Nam Vang rồi. Tài xế và xe nhà lại rảnh rang như
trước.
- Còn tin tức của cha em thì sao?
- Ông Vĩnh Đạt đang đi đó, đi đây để truy tầm. Lúc nào được tin anh sẽ báo
để em mừng.
Phương Thảo xịu mặt:
- Có lẽ người ta không lo lắng giúp em.
Tràng Khanh xua tay:
- Em đừng nghĩ như vậy? Việc này khó khăn lắm…ông Vĩnh Đạt bảo phải
có thời gian.
Vừa bước lên xe, Tràng Khanh đã ôm chầm lấy Phương Thảo:.
- Em yêu của anh!
Phương Thảo buồn bã:
- Có thật thế không?
- Tại sao lại không thật? Anh yêu em mãi mãi. Và chúng mình sẽ cưới
nhau, xây dựng hạnh phúc gia đình.
- Bao giờ mới làm lễ cưới?
- Em cứ hỏi mãi về thời gian. Anh đã nói lúc nào anh dành dụm được số
tiền cần thiết cho việc hôn lễ. Chúng ta chưa tạo được nhà cửa cũng phải
mua sắm vật dụng trong nhà để chung sống với nhau chứ.
Bỗng Phương Thảo nhớ đến cuộc du lịch vừa qua và số tiền của Phi Sơn
tặng. Nàng nói với Tràng Khanh:
- Lâu nay mẹ em may dành dụm được một số tiền đủ để lo tiệc cưới và mua
sắm chút ít. Cnúng ta có thể nhờ vào số tiền đó, sau này sẽ trả lại.
Thế là Phương Thảo tiếp tục nói dối mục đích để tiến tới hôn lễ kết thúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.