THUYỀN VỀ BẾN NGỰ - Trang 55

Phương Thảo và Tràng Khanh không xa lắm đâu.
Phương Thảo bối rối:
- Thôi thôi! Mình đã bảo đừng nói chuyện đó nữa.
Ngọc Sương dịu giọng:
- Ừ! Không muốn nghe thì thôi, mình nói chuyện này.
- Chuyện gì?
- Mấy hôm nay anh chàng Phi Sơn quá đau khổ vì không được Phương
Thảo đáp lại lòng ngưỡng mộ của anh chàng. Ngày nào Phi Sơn cũng
xuống đò, nhắn mình nói với Phương Thảo đi ăn. Quả thật Phi Sơn đã yêu
Phương Thảo thật tâm và tha thiết.
Phương Thảo vùng vằng:
- Ngọc Sương! Đừng nói chuyện Phi Sơn với mình nữa.
Ngọc Sương làm như không để ý cử chỉ bất bình của Phương Thảo, vẫn
tiếp tục nói:
- Trong cuộc du lịch nơi thị trấn vừa qua, Phi Sơn cảm thấy trong câu
chuyện đùa nghịch đã làm xúc phạm đến tự ái của Phương Thảo, nên mấy
hôm nay áy náy không yên. Nhưng sở dĩ có chuyện như vậy là do Phi Sơn
quá yêu Phương Thảo, Phi Sơn hứa sẽ sửa chữa.
Phương Thảo cười nhạt:
- Cách duy nhất để sửa chữa là không nên gặp nhau nữa.
- Hừ? Phương Thảo nên gặp lại Phi Sơn, phải có cặp mắt tinh đời để thấy
rõ đâu là chân thật, đâu là giả dối. Phi Sơn là con người đứng đắn, chân thật
và đa cảm. Tạí sao hai người lại không có thể gặp nhau, chẳng hạn như
trong rạp hát, trong tiệm cà phê, mà có cả mình cùng đi nữa?
Phương Thảo xua tay:
- Không! Mình nhất quyêt không muốn gặp anh ta.
Ngọc Sương nối nóng:
- Đồ ngốc? Một kẻ chân thành, giàu có, có địa vị xã hội, có cả một khối
tình si sẵn sàng hy sinh đời mình cho người yêu, thế mà mày ruồng rẫy để
lao vào cạm bẫy bất nhân. Mày đang hủy phá cuộc đời mày mà cứ tường là
đi tìm hạnh phúc.
Phương Thảo xoa dịu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.