THUYỀN VỀ BẾN NGỰ - Trang 66

Phương Thảo đáp hững hờ:
- Biết nói gì nữa.
- Còn Phi Sơn nói gì với Phương Thảo?
- Anh ta chỉ một mực van xin được gần gũi và yêu thương.
- Qua việc này Phương Thảo nhìn thấy giữa Tràng Khanh và Phi Sơn ai là
kẻ chân thật?
- Không ai chân thật cả. Một đàng thì lừa, một dàng thì tố giác…chung quy
cũng chỉ vì tranh đoạt một sắc đẹp…kẻ chịu thiệt thòi chính là kẻ có sắc
đẹp, và kẻ ngu xuẩn thì chịu làm mục tiêu cho sự xâu xé của cuộc sống.
Ngọc Sương cười khúc khích:
- Bây giờ chắc Phương Thảo không còn ý định kết hôn với Tràng Khanh
nữa chứ
Tất nhiên!
- Mình đã nói với Phương Thảo trước kia thật có sai đâu. Tràng Khanh là
đứa điêu ngoa giả dối. Đã có vợ con rồi còn làm ra vẻ trong trắng, hẹn với
tình nhân làm đám cưới. Nếu mình gặp mình sẽ tát vào mặt nó mấy cái cho
ra trò.
Phương Thảo nói:
- Tràng Khanh chưa hay việc riêng mình phát hiện, nên vẫn hẹn mình ở biệt
thự ông Vĩnh Đạt đúng mười hôm nữa.
- Phương Thảo sẽ đối xứ với hắn thế nào tại ngôi biệt thự đó? Có thể cho
mình đi theo để dạy thêm anh ta vài bài học không?
Phương Thảo lắc đầu:
- Mình định vẫn giữ thái độ bình thản như trước kia.
Ngọc Sương rít lên:
- Để làm gì? sau sự cố này Phương Thảo còn tình cảm với anh ta nữa?
Phương Thảo cay đắng nói:
- Không phải bao giờ cái tát và lời sỉ vả cũng là phương tiện trả thù tốt nhất
đâu.
Ngọc Sương dịu giọng:
- Thế thì Phương Thảo định trả thù bằng cách nào?
- Phải làm cho kẻ đó thấy họ bị bỏ rơi trong lúc người khác không có gì đau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.