THUYỀN VỀ BẾN NGỰ - Trang 77

làm những việc mà anh gọi là mất tư cách.
Huyền Viêm gật gù:
- Đành vậy, nhưng ai giữ được tư cách thì cố giữ, ở đời đâu phải tất cả ai
cũng giống nhau.
Bích Huyền xen vào :
- Những kẻ quan chức, có địa vị cao mà không giữ tư cách, còn anh là một
thị vệ nhỏ nhoi, giữ làm chi cho mệt .
Huyền Viêm mỉm cười:
- Giữ tư cách là giữ cho con người mình chứ không phải giừ chơ địa vị xã
hội. Vì vậy không phải kẻ không có địa vị xã hội là không cần giừ tư cách.
Phương Thảo là con gái một quan chức từ nhỏ đến lớn sống trong mô
phạm, chăng qua thời gian vừa rồi nàng giao tiếp với giới giang hồ, thấy rõ
mặt trái của xã hội, nên tâm tư chao đảo. Dù vậy, qua lời nói của Huyền
Viêm nàng cảm thấy như có một sợi dây kéo nàng trở về với quan niệm xa
xưa lúc nàng còn ngồi trên ghế nhà trường.
Ngọc Sương cũng ranh mãnh, nói với Bích Huyền:
- Chúng ta hãy thử xem anh chàng thị vệ có giữ được tư cách không?
Bích Huyền như hiếu ý, nắm tay Huyền Viêm kéo vào quán ăn:
- Anh đừng sợ, chúng tôi có tiền bao anh một bửa. Hãy vào đây với chúng
tôi.
Huyền Viêm vừa rút khỏi tay của Bích Huyền thì Ngọc Sương đã tiến đến
nắm lấy tay kia của Huyền Viêm dắt đi…
Rồi hai cô ca nhi, mỗi cô nắm lấy một tay của chàng, làm cho chàng không
còn giãy giụa được.
Thấy Huyền Viêm không chịu bước theo, Ngọc Sương nói với Phương
Thảo:
- Hay giúp bọn mình xô anh chàng thị vệ này vào quán ăn. Mau lên!
Huyền Viêm thấy không cưỡng lại được, sợ mọi người xung quanh trông
thấy, chàng nhăn mặt, nói:
- Thả tôi ra! Tôi bằng lòng vào quán.
Ngọc Sương nhún đôi mày:
- A! Phải ngoan ngoãn như vậy chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.