THUYẾT PHỤC BẰNG TÂM LÝ - Trang 119

nhóm trẻ em tuổi mẫu giáo vì chúng rất sợ chó, được xem cảnh một cậu bé
chơi đùa vui vẻ với một chú chó 20 phút mỗi ngày. Việc này đã làm thay
đổi phản ứng của các em đến mức chỉ sau bốn ngày, 67% em sẵn sàng leo
vào chuồng chó và vẫn tiếp tục ở đó, vuốt ve, chơi đùa với chú chó khi tất
cả mọi người đã rời khỏi phòng. Một tuần sau, các nhà nghiên cứu kiểm tra
độ sợ hãi của bọn trẻ một lần nữa, họ thấy rằng sự cải thiện đã không bị mất
đi trong suốt khoảng thời gian đó và các em đã sẵn sàng chơi đùa với chó.

Nghiên cứu thứ hai về nhóm trẻ cực kỳ sợ chó đã mang đến một

khám phá thực tiễn quan trọng. Để làm giảm nỗi sợ hãi của chúng, không
nhất thiết phải đưa ra một hình ảnh minh họa sống động và có thực về một
đứa trẻ đang chơi đùa với chó, một đoạn phim cũng có thể mang lại hiệu
quả tương tự. Và đoạn phim hiệu quả nhất chính là đoạn phim chiếu hình
ảnh một nhóm trẻ đang vui đùa với chó. Rõ ràng là nguyên tắc bằng chứng
xã hội hoạt động tốt nhất khi bằng chứng đó là hành động của rất nhiều
người.

Ảnh hưởng mạnh mẽ của cuốn phim trong việc làm thay đổi thái độ

của các em cũng có thể được dùng làm liệu pháp cho nhiều vấn đề khác.
Nghiên cứu của nhà tâm lý học Robert O’connor về tính khép kín của trẻ
em trước tuổi đi học đã đưa ra một số dẫn chứng rất nổi bật. Chúng ta đều
thấy trẻ em ở lứa tuổi này rất hay ngượng ngùng, thường đứng ngoài các trò
chơi và các nhóm bạn. O'connor lo ngại lối cư xử tách biệt lâu dài được
hình thành ngay khi trẻ còn rất nhỏ sẽ tạo ra những khó khăn trong việc
điều chỉnh và động viên trẻ suốt thời thơ ấu. Nhằm cố gắng thay đổi lối cư
xử này, O'connor đã thực hiện một đoạn phim có 11 cảnh khác nhau trong
môi trường mẫu giáo. Mỗi cảnh bắt đầu bằng hình ảnh những đứa trẻ khác
nhau đang đứng một mình nhìn các hoạt động xã hội diễn ra và sau đó tham
gia sôi nổi cùng mọi người. O'connor đã chọn ra một nhóm những đứa trẻ
khép kín nhất từ bốn trường mẫu giáo và cho chúng xem những đoạn phim
này. Ảnh hưởng tạo ra vô cùng ấn tượng. Những đứa trẻ sống tách biệt ngay
lập tức bắt đầu tiếp xúc bình thường với những đứa trẻ cùng tuổi như mọi
trẻ mẫu giáo khác. Và khi quay lại đó quan sát sau sáu tuần, O’connor còn
ngạc nhiên hơn là, trong khi những đứa trẻ không được xem đoạn băng đó
vẫn khép kín thì những đứa trẻ đã từng xem giờ trở thành người dẫn đầu
trong rất nhiều hoạt động. Dường như việc xem băng chỉ một lần đã đủ để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.