THUYẾT PHỤC BẰNG TÂM LÝ - Trang 253

gian sống trong cảnh nô bộc và phần lớn thời gian còn lại sống trong cảnh
nghèo túng), người dân da đen Mỹ lại chọn những năm 1960, khi xã hội
đang vào giai đoạn tiến bộ không ngừng, để tiến hành khởi nghĩa. Như
Davies đã chỉ ra, thực chất hai thập kỷ sau Chiến tranh thế giới thứ hai đã
mang lại những thành tựu chính trị và kinh tế lớn cho người dân da đen.
Năm 1940, họ phải đối mặt với những giới hạn pháp luật nghiêm ngặt trong
các lĩnh vực như nhà cửa, phương tiện giao thông và giáo dục. Mặc dù cùng
được giáo dục như nhau nhưng các hộ da đen có thu nhập trung bình chỉ
bằng một nửa thu nhập của các hộ da trắng. Mười lăm năm sau, rất nhiều
thứ đã thay đổi. Pháp luật liên bang đã chính thức hay không chính thức xóa
bỏ phân biệt đối xử với người da đen ở môi trường học đường và các nơi
công cộng cũng như với vấn đề nhà cửa và việc làm và đạt được những tiến
bộ kinh tế đáng kể. Thu nhập của một hộ gia đình người da đen đã tăng từ
56% lên 80% so với thu nhập của một hộ gia đình người da trắng có trình
độ giáo dục tương tự.

Nhưng theo bản phân tích về các điều kiện xã hội của Davies, sau đó

quá trình này bị các sự kiện làm dấy lên tư tưởng lạc quan dễ được khơi dậy
từ những năm trước cản trở. Thứ nhất, về thực chất cải cách chính trị và luật
pháp dễ ban hành hơn cải cách xã hội. Mặc dù có những tiến bộ về luật
pháp từ những năm 1940 và 1950 song người dân da đen nhận thức được
rằng vẫn còn sự phân biệt đối xử từ những người hàng xóm, trong công việc
và trên học đường. Do vậy, chiến thắng Washington giống như cuộc bại trận
tại sân nhà. Ví dụ, trong suốt bốn năm theo đuổi quyết định hội nhập học
sinh da đen và học sinh da trắng trong tất cả các trường công năm 1954 của
Tòa án tối cao Mỹ, người da đen trở thành mục tiêu của 530 hành động bạo
lực nhằm phản đối việc hội nhập (ví dụ: đe dọa trực tiếp trẻ em và phụ
huynh da đen, các vụ đánh bom và gây hỏa hoạn). Những hành động bạo
lực này giúp họ nhận ra một sự thụt lùi khác trong quá trình phát triển của
người dân da đen. Người da đen bắt đầu phải lo lắng về sự an toàn cơ bản
nhất cho gia đình. Bạo lực mới không chỉ giới hạn trong lĩnh vực giáo dục.
Trong thời gian này, các cuộc biểu tình không ồn ào nhằm đòi quyền công
dân cho người da đen thường xuyên phải đối đầu với đám đông thù địch và
cảnh sát.

Lại một sự suy sụp khác xảy ra trong quá trình phát triển kinh tế. Năm

1962, thu nhập của một gia đình người da đen trượt xuống chỉ bằng 74%

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.