TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 157

vậy. Hắn bị mất thăng bằng và ngã đập tay vào bàn thấm ... Ở đó có một vài
mảnh giấy ...

- Anh tin là không bị mất cái gì chứ?

- Đấy là những ghi chép chẳng có ý nghĩa gì đâu. Chúng bị nhàu nát, sau đó
tôi đã vứt vào sọt rác rồi.

- Em van anh, hãy nhớ lại mọi chi tiết của câu chuyện giữa anh và hắn đi ...

Chiếc limudin dừng lại trên phố Xenna. Rôlinh và Dôia đi vào buồng ngủ.
Dôia mau chóng cởi áo ngoài rồi nằm lên chiếc giường rộng, đắp nổi, bốn
chân hình chân chim ưng, diềm che bằng gấm - một trong những chiếc
giường thật của hoàng đế Napôlêông Đệ Nhất. Rôlinh chầm chậm cởi quần
áo mặc ngoài, đi đi lại lại trên thảm, và vừa để lại từng loại quần áo trên
những chiếc ghế mạ vàng, trên những chiếc bàn nhỏ, trên giàn lò sưởi, vừa
kể hết sức tỉ mỉ về cuộc viếng thăm hôm qua của Garin.

Dôia tì khuỷu tay, lắng nghe, Rôlinh bắt đầu kéo quần ra, nhẩy lò cò một
chân. Vào phút đó, y giống hệt một ông vua. Rồi y nằm xuống và bảo:

" Hết rồi đấy, tất cả những gì đã xảy ra là như vậy đấy " . Sau đó, y kéo
chiếc chăn nhung lên đến tận mũi. Chiếc đèn đêm xanh nhạt hắt ánh sáng
lên căn phòng ngủ lộng lẫy, lên những thứ quần áo vứt lung tung, lên
những tượng thần ái tình bằng vàng trên các cột giường và lên chiếc mũi to
tướng của Rôlinh đang rúc vào chăn. Đầu y lút vào gối, miệng hé mở, ông
vua hóa học đã ngủ thiếp đi.

Chiếc mũi thở phì phì này làm Dôia đặc biệt khó chịu. Ả đặt tay lên mắt.
Trước mắt ả, dai dẳng hiện lên khuôn mặt tái nhợt, liều lĩnh, tuấn tú và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.