92
microzymas là: chúng ti
ết ra men hỗ trợ tiêu hóa, và khi chúng gặp các tế bào chết hoặc bị hư
h
ỏng, chúng phát triển thành vi khuẩn.
Bechamp tìm th
ấy microzymas ở khắp mọi nơi – vô số trong các mô khỏe mạnh và liên kết
v
ới các loại vi khuẩn trong các mô bệnh. Microzymas sẽ trở nên khỏe mạnh và phát triển
thành vi khu
ẩn “thân thiện” (trợ giúp sự trao đổi chất) hay vi khuẩn gây bệnh phụ thuộc vào
tính ch
ất của môi trường tế bào mà chúng lấy thức ăn. Tức là tính chất của cái “mảnh đất” –
kh
ỏe mạnh hay ốm yếu của vật chủ - sẽ xác định tính chất của đời sống vi sinh bên trong nó.
Cơ thể mà trong đó hình thành các vi khuẩn gây bệnh thì không khỏe mạnh; việc chiến đấu
và gi
ết chết vi khuẩn một cách đơn thuần sẽ không mang lại sức khỏe, bởi cái môi trường dẫn
đến sự hình thành vi khuẩn vẫn còn, và chúng sẽ lại xuất hiện.
Bechamp đã chỉ ra rằng vi khuẩn hoạt động trong bất cứ môi trường nào, thậm chí chúng thay
đổi hình dạng cũng như chức năng để phù hợp với môi trường đó. Khi so sánh sự hiểu biết về
vi khu
ẩn của Pasteur với Bechamp, J.I. Rodale có minh họa: “Pasteur khi nhìn vào kính hiển
vi có th
ể đã nhận xét “A, đây là các vi khuẩn lên men bia và đây là hình dạng của chúng”;
còn Bechamp có th
ể đã nhận xét “Đây là một vi khuẩn đang lên men bia. Trong bia nó có
hình d
ạng này” [11]. Nói cách khác, vi khuẩn có hình thức thay đổi chứ không phải cố định.
Chúng ph
ản ánh môi trường sống hơn là tạo ra nó.
Y h
ọc hiện đại, bị bùa mê của thuyết nhiễm trùng, nói với ta rằng đối với mỗi một loại bệnh
có m
ột thực thể bệnh – một loại vi khuẩn có một hình dạng đặc biệt nào đó, mà gây ra căn
b
ệnh cụ thể đó. Bechamp đã chứng tỏ bằng vô số các thí nghiệm rằng: 1. Các vi khuẩn dính
líu v
ới một căn bệnh cụ thể là sản phẩm chứ không phải là nguyên nhân gây bệnh; 2. cái mà
m
ột số nhà nghiên cứu gọi là các loài vi khuẩn khác nhau thực chất là những giai đoạn khác
nhau c
ủa quá trình tiến hóa của microzymas thành các dạng vi khuẩn. Hãy cùng xem một vài
thí nghi
ệm của Bechamp để minh họa một số ý tưởng mà chúng ta đang thảo luận.
Làm vi
ệc ở một phòng thí nghiệm nơi mà ông có thể nhận được mẫu vật từ bệnh viện gần đó
c
ủa Đại học Y khoa Montpellier, Bechamp và các đồng nghiệp của ông đã kiểm tra một u
nang được trích từ gan. Họ phát hiện microzymas ở mọi giai đoạn phát triển; cô lập, liên kết,
vi khu
ẩn. Một trong những sinh viên của Bechamp đã chứng minh rằng microzymas có mặt
trong m
ột vết bỏng rộp, và rằng chúng sẽ phát triển thành vi khuẩn. Họ luôn tìm thấy
microzymas và nhi
ều hình tướng của vi khuẩn ở các giai đoạn phát triển khác nhau trong mô
b
ệnh.
M
ột ngày, một nạn nhân của một vụ tai nạn được đưa đến bệnh viện, và rồi cánh tay của anh
ta b
ị cắt bỏ. Việc cắt bỏ được thực hiện khoảng bảy đến tám giờ sau khi tai nạn xảy ra và
cánh tay c
ụt được đưa ngay đến phòng thí nghiệm của một trong những đồng nghiệp của
Bechamp, bác sĩ Estor. Khi Bechamp và Estor kiểm tra cánh tay, họ thấy tất cả các dấu hiệu
c
ủa hoại tử. Dưới kính hiển vi, họ nhìn thấy microzymas dạng liên kết và dạng xâu chuỗi,
nhưng không có vi khuẩn nào. Bởi vì những thay đổi do chấn thương mang lại đã tiến triển
r
ất nhanh chóng, vi khuẩn không có thời gian để phát triển. Chúng chỉ mới trong quá trình
hình thành. “B
ằng chứng này đánh đổ chuyện vi khuẩn là nguồn gốc của sự thối hoại một