94
mô c
ủa các loài khác nhau, và (3) máu và các mô của các cá nhân khác nhau trong cùng một
loài. B
ởi vì microzymas của các loài khác nhau có chức năng khác nhau, mỗi loài có bệnh
đặc thù của nó. Một số bệnh không lây truyền từ loài này sang loài khác và thường không từ
người này sang người khác, thậm chí trong cùng một loài. Microzymas, do đó, là riêng biệt ở
nh
ững loài sinh vật và cơ quan khác nhau và thậm chí những người và những độ tuổi khác
nhau.
Nh
ững ảnh hưởng
Nh
ững ý tưởng này có ảnh hưởng thế nào đến các lý thuyết và thực hành của tiêm chủng?
N
ếu, như chúng ta đã đề xuất, vi trùng là kết quả - một trong những triệu chứng - của bệnh,
ch
ứ không phải là nguyên nhân, thì việc tiêu diệt, làm suy yếu, hay “điều trị” vi trùng sẽ
không ngăn ngừa hoặc chữa được bệnh. Tuy vậy, khi tiêm một loại vi trùng của một bệnh nào
đó vào cơ thể thì lại có thể tạo ra một bệnh cụ thể, đôi khi chính căn bệnh có liên kết với các
vi khu
ẩn cụ thể đã được tiêm. Trong một thí nghiệm của Bechamp, ông cấy vi khuẩn vào cây
c
ối và nghiên cứu kết quả của sự xâm nhập ngoại lai này. Ông đã thấy sự gia tăng các đám vi
khu
ẩn bên trong thân cây, nhưng ông “có lý do để tin rằng đó không phải là các hậu duệ trực
ti
ếp của những kẻ xâm lược. “Ông đã bị thuyết phục”, theo Hume, “rằng cuộc xâm lược từ
bên ngoài qu
ấy rầy các microzymas bản địa và rằng sự nhân lên của các vi khuẩn mà ông
nh
ận thấy bên trong các thân cây là, theo lời ông, ‘sự phát triển bất thường của các cơ quan
v
ốn ổn định và bình thường’” [15]. Theo thuật ngữ hiện đại, sự xuất hiện của các vi sinh vật
ngo
ại lai quấy rầy sự cân bằng của cây bằng cách làm gián đoạn các hoạt động bình thường
c
ủa các cơ quan nội bào của nó (microzymas), do đó làm cho chúng bị đột biến thành vi
khu
ẩn. Nói một cách khác, việc đưa các yếu tố ngoại lai vào cơ thể của một thực vật hay
động vật tạo nên một chấn thương, và các triệu chứng của tổn thương đó sẽ tương ứng với
b
ản chất của chấn thương khi nó tương tác với bản chất và môi trường của sinh vật.
N
ếu vi trùng không gây ra bệnh, vậy tại sao việc vệ sinh sạch sẽ và các cuộc phẫu thuật vô
trùng đã làm giảm đáng kể các trường hợp tử vong trong bệnh viện do các biến chứng như sốt
h
ậu sản và nhiễm trùng vết mổ? Đơn giản bởi vì, khi các vật chất không sạch hoặc mang vi
trùng được chuyển từ tay, băng gạc, hoặc các phương tiện khác, rồi tiếp xúc với vết thương,
nó mang t
ới các microzymas bệnh hoạn làm thay đổi chức năng bình thường của các
microzymas v
ốn có của cơ thể.
Pasteur đã nói về “các bệnh nhân bị xâm chiếm” và tuyên bố về sự nguy hiểm của bệnh tật và
lây nhi
ễm phát sinh từ các hạt trong không khí mà sau này ông gọi là “các vi khuẩn”. Trong
s
ốt hậu sản, ví dụ, thủ phạm là một sinh vật hình chuỗi xích mà ông gọi là vi trùng bệnh sốt
h
ậu sản. Bechamp, mặt khác, “xác nhận rằng trong không khí thoáng ngay cả các
microzymas b
ệnh và vi khuẩn cũng nhanh chóng mất đi tính bệnh tật của chúng, và rằng bản
thân các sinh v
ật là điểm khởi đầu của sự nhiễm trùng và các vấn đề khác” [16].
Có l
ẽ tổng kết tốt nhất về những lời dạy của Bechamp được đưa ra bởi bác sĩ Henry Lindlahr
trong
ấn bản năm 1918 của cuốn sách của ông, Triết học của phép điều trị tự nhiên
(Philosophy of Natural Therapeutics). Khi bàn v
ề Bechamp, bác sĩ Lindlahr nói: