95
Các đặc tính vật lý và các hoạt động sống của tế bào và vi trùng phụ thuộc vào môi
trường mà trong đó các microzymas của chúng lấy thức ăn, phát triển và nhân lên.
Như vậy microzymas, khi ở trong môi trường chất nguyên sinh kích thích sinh trưởng,
s
ẽ phát triển thành các tế bào bình thường, thường trực, chuyên biệt của thực vật,
động vật hoặc các cơ quan sống của con người. Cùng các microzymas đó, nếu ăn các
v
ật liệu bệnh hoạn và độc tính ngấm trong các cơ thể sống, phát triển thành các vi
khu
ẩn và ký sinh trùng.
Bác sĩ Lindlahr cho biết thêm rằng ông rất vui mừng khi phát hiện các xác nhận khoa học này
c
ủa triết lý Chữa trị Tự nhiên, trong đó tuyên bố rằng “các vi khuẩn và ký sinh trùng không
th
ể gây kích động quá trình viêm và các bệnh khác, trừ khi chúng tìm thấy mảnh đất bệnh
ho
ạn đặc thù mà trong đó chúng có thể lấy thức ăn, phát triển và nhân lên!” [17].
Bác sĩ Lindlahr so sánh các tế bào với các nguyên tử và microzymas với điện tử: “Như các
điện tử, tùy theo số lượng và hình thái rung động của chúng trong các nguyên tử, sẽ tạo ra
cho chúng ta c
ảm giác về các nguyên tố khác nhau của vật chất, các microzymas cũng như
v
ậy, tùy theo phương tiện hoặc môi trường sống, chúng sẽ phát triển thành các tế bào hay các
vi trùng
khác nhau, trưng ra các cấu trúc và các hoạt động sống riêng biệt”. Ông cho rằng
nh
ững bí ẩn của di truyền có thể được lý giải bằng lý thuyết của Bechamp: “Nếu microzymas
là các bào t
ử, hay hạt giống của các tế bào, ta có thể tưởng tượng rằng những sinh vật sống vô
cùng nh
ỏ bé này có thể mang dấu ấn của các loài, các chủng tộc và gia đình, các đặc điểm và
xu hướng, cuối cùng xuất hiện trở lại trong các tế bào, các cơ quan và hệ thống thần kinh của
cơ thể trưởng thành” [18].
Florence Nightingale, người tiên phong vĩ đại của điều dưỡng học, cùng với các bác sĩ
Creighton, Farr và nh
ững người khác, đã ghi chú rằng các bệnh truyền nhiễm thay phiên nhau
xu
ất hiện tùy theo mức độ của sự thiếu khỏe mạnh của điều kiện sống. Ví dụ, trong cuốn Lịch
s
ử dịch bệnh ở Anh (History of Epidemics in Britain), bác sĩ Creighton cho thấy rằng bệnh
d
ịch hạch đã được thay thế bởi sốt phát ban và bệnh đậu mùa; và sau đó, bệnh sởi – một cách
không đáng kể vào nửa đầu thế kỷ mười bảy - bắt đầu thay thế bệnh đậu mùa. Khi nói về lý
thuy
ết nhiễm trùng, Florence Nightingale đã nhận xét:
Li
ệu chúng ta có đang mắc sai lầm liên tục khi coi bệnh tật như những thực thể riêng
bi
ệt, như chó hay mèo, thay vì nhìn chúng như các điều kiện, như điều kiện bẩn và
điều kiện sạch – và có khả năng nằm dưới sự kiểm soát của chúng ta ...? Tôi đã từng
được dạy để tin ... rằng bệnh đậu mùa phát triển theo kiểu tự nhân giống trong một
chu
ỗi vô tận, cũng giống như là đã từng có một con chó đầu tiên (hoặc một cặp), và
r
ằng bệnh đậu mùa sẽ không thể tự khởi đầu kiểu như một con chó không thể tự xuất
hi
ện mà không có một con chó mẹ. Thế rồi tôi đã nhìn thấy tận mắt bệnh đậu mùa lớn
lên trong nh
ững mẫu vật đầu tiên, hoặc trong phòng kín hoặc trong chốn đông đúc,
nơi nó nhất định không thể bị “nhiễm”, mà đã tự xuất hiện. Không chỉ có thế, tôi đã
th
ấy bệnh tật bắt đầu xuất hiện, phát triển và chuyển trao lẫn nhau. Bây giờ, một con
chó không th
ể nào trở thành một con mèo. Tôi đã nhìn thấy, ví dụ, với một chút tình
tr
ạng quá tải, xuất hiện chứng sốt, và với nhiều hơn một chút, sốt thương hàn, và