TIÊN LÔI CUỒN CUỘN ĐẾN - Trang 13

“Chính là đại công tử của Cảnh gia – Cảnh Nguyên đó!”

Nghe tới cụm từ nhạy cảm, lỗ tai của Giang Dạ Bạch không tự chủ

được liền dỏng lên.

“A a, Cảnh Nguyên có phải là người mà mười hai tuổi đã đạt cử nhân

cao trung không?”

“Chính hắn. Thiếu niên anh tài, đáng tiếc không có tham vọng trên

con đường làm quan, cuối cùng lại đi tu chân.”

“Lời này nói ra thật không có kiến thức, tu chân so với làm quan

không phải hơn gấp trăm lần sao? Cưỡi kiếm bay đi, nuốt mây phun sương,
còn gì thích hơn?” Một người chen mặt tới.

“Ta nghe nói Cảnh công tử đi tu chân, là có nguyên nhân khác.” Một

người do dự.

“Sao? Nguyên nhân gì?”

“Nghe nói nhà hắn không bằng lòng chuyện hôn nhân mà gia đình đã

định, cho nên hắn thà rằng đi làm đạo sĩ.”

“Còn có loại chuyện này ư? Làm bậy, nhà ai lại không biết xấu hổ như

vậy, rõ ràng là đã tước đi tiền đồ của vô lượng thanh thiên đại lão gia rồi!”

“Nghe nói là một gia đình họ Giang, phường buôn bán.”

“À——–” Mọi người đồng loạt kéo dài ngữ điệu, trên mặt đầy vẻ chế

giễu.

“…” Giang Dạ Bạch không nói gì.

Cũng không làm sao khác được, những năm này, thương nhân đều bị

kỳ thị. Mà ban đầu là Cảnh gia chủ động đến cầu thân, sao lại biến thành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.