TIÊN LÔI CUỒN CUỘN ĐẾN - Trang 157

Giang Dạ Bạch thở dài: “Nhưng ta hiện tại không cử động được a.”

Nàng tuy rằng ý thức thanh tỉnh, nhưng tay chân lại không thể động đậy .

Nhất Cửu có vẻ nóng vội, nhưng không có bước hành động tiếp theo.

Xem ra, hắn từng nói không thể thao túng thân thể của nàng, là lời nói thật.

Giang Dạ Bạch chờ. Nhất Cửu cũng chỉ phải tiếp tục chờ .

Như thế qua không biết bao lâu, thoáng có tiếng bước chân từ xa đến

gần, Giang Dạ Bạch rất nhanh ý thức được kia không phải tiếng bước chân
Cảnh Nguyên, bởi vì khi chạy khi ngừng, nghe qua thực lén lút.

Theo sát sau, thanh âm người nọ nho nhỏ kêu: “Cảnh Nguyên sư

huynh? Cảnh Nguyên sư huynh…”

Tâm Giang Dạ Bạch lách cách một chút —— là nàng!

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: bởi vì bạn học A Ma cho rằng “Con

mẹ nó” là câu cửa miệng của Quỳnh Hoa, không nên để ai cũng dùng, như
vậy sẽ không đặc sắc .

Cho nên ở chương trước hàng chữ cuối cùng đổi thành “Hố cha nó”.

Khâm thử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.