TIÊN LÔI CUỒN CUỘN ĐẾN - Trang 250

đổ máu —— khuôn mặt như vậy hẳn nên xuất hiện ở trên mặt ta a! ! ! Như
thế nào lại sai sót sinh ra ở trên người một đại lão gia?

“A! Là ngươi! Chính là kẻ bị lão tử dùng sét đánh lại cứu trở về!”

Quỳnh Hoa rốt cục cũng nghĩ ra thân thế của nàng, một phen chế trụ cổ tay
nàng, “Nơi này là cấm địa của lão tử, ngươi làm sao có thể vào? Ai cho
phép ngươi tùy tiện vào được?”

Nhìn khuôn mặt hé ra thiên kiều bá mị như vậy, một câu lại một câu

lão tử, tâm Giang Dạ Bạch, lại lần nữa lấy máu…

Nàng liếm liếm môi, hồi đáp: “Cái kia, là Cảnh Nguyên sư huynh để

cho ta tới .”

“Cảnh Nguyên?” Quả nhiên, Quỳnh Hoa vừa nghe tên này, sắc mặt vô

cùng dịu đi, nhưng vẫn giữ tay nàng, vẫn là không có buông ra, tiếp tục hỏi,
“Hắn vì sao cho ngươi tới nơi này? Làm cái gì?”

“Ta, ta ta…” Bởi vì không thể xác định Cảnh Nguyên có thực thân

thiết với Quỳnh Hoa mà nói ra chuyện tình, Giang Dạ Bạch hạ quyết tâm,
Cảnh Nguyên không mở miệng trước, tuyệt không từ nàng nói mà phá
hỏng, “Việc này, ta…”

Quỳnh Hoa không hài lòng nheo mắt: “Có chuyện nói mau, đừng ấp a

ấp úng !”

“Kỳ thật là ta cùng Cảnh Nguyên lưỡng tình tương duyệt quyết định

bỏ trốn cho nên ta gạt sư phụ đồng môn trước thoát đi xuống núi ở chỗ này
chờ hắn!” Giang Dạ Bạch một hơi nói xong, mặt không đỏ tâm không loạn.

Cái này, ngược lại đến phiên Quỳnh Hoa đại loạn trận tuyến: “Cái gì,

cái gì? Ngươi, ngươi là …tiểu tử kia , …”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.