TIÊN LÔI CUỒN CUỘN ĐẾN - Trang 72

“Dựa vào ta một thân quang minh chính đại! Cùng với hoài bão to

lớn!”

Hoa Âm Túy thở dài: “Thật ra, những người này đều chỉ có thế thôi.

Người đáng sợ nhất… vẫn là Ngôn Sư Thải.”

Bạch Liên nhíu mày: “A Thải thì thế nào?”

“Tỷ không cảm thấy người này thâm sâu khôn lường, không thể nào

nắm bắt được hay sao?”

“Không cảm thấy.” Bạch Liên liếc nàng ta, “Ngược lại, ta thấy cô lén

lén lút lút, không phải người tốt.”

Hoa Âm Túy cũng không nổi giận, chỉ là trợn mắt liếc nàng ta một

cái: “Tin muội đi, nếu nói rằng trong số những người này, người sẽ không
hại tỷ nhất, chính là muội.”

Bạch Liên “Ờ” một tiếng, lại là đồng ý với lời nói đó. Điều này khiến

Giang Dạ Bạch cảm thấy có chút kỳ quái, trong khoảng thời gian cô bệnh
chết đi sống lại này, xem ra bên ngoài cũng đã xảy ra không ít chuyện, mà
lại khiến Bạch Liên và Hoa Âm Túy nhanh chóng trở thành đồng minh.

“Muội có dự cảm, nếu ba vị trưởng lão muốn chọn đệ tử, Ngôn Sư

Thải là người có khả năng được chọn trúng nhiều nhất. Nhưng tỷ cũng biết
đó, các vị trưởng lão năm nay chỉ thu một đệ tử, cho nên, nếu nàng ta được
chọn, chúng ta đều thua hết.”

Bạch Liên lắc lắc đầu, “Thật ra cũng không sao mà. Cùng tập luyện

với các sư huynh, không phải cũng như nhau sao?”

“Đừng ngốc nữa! Sao lại như nhau? Dựa vào đãi ngộ mà nói, theo các

sư huynh luyện tập thì chỉ có thể ở phòng ốc tồi tàn, ngay cả thứ như gối
đầu cũng đều không có, còn theo các trưởng lão, ít ra cũng có thể vào sống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.