TIÊN LÔI CUỒN CUỘN ĐẾN - Trang 99

“Vậy… Ta còn muốn hỏi…”

Ngôn Sư Thải phát hỏa nhảy dựng lên: “Ngươi còn không chịu yên !

Còn hỏi nhiều như vậy!”

Giang Dạ Bạch ủy khuất: “Ta là muốn hỏi nếu ta đem phù dán lên,

thông báo cho ngươi như thế nào?”

“Việc này, ẩn sĩ ắt có diệu kế…” Ngôn Sư Thải nói tới đây, đột nhiên

thần sắc biến đổi, sau đó cười lạnh: “A, có nhân vật lợi hại đang đến đây!
Tốt nhất không nói nữa , ta đi thu phục hắn trước!”

Hồng y nhất phiêu ( áo đỏ vút 1 cái) , nhưng lại thẳng tắp xuyên tường

mà qua, trên tường nhất thời xuất hiện cái lỗ hổng lớn hình người. =]]

Giang Dạ Bạch trợn mắt há hốc mồm, vội vàng tiến đến trước đưa tay

sờ sờ —— quá hại người! Tường phòng này cư nhiên làm bằng giấy! !
Đúng lúc này, đại môn (cửa lớn – ta muốn để nguyên mấy từ thế này :D)
phòng cách vách đột nhiên mở ra, Lưu Băng dẫn một người bên ngoài tiến
vào nói: “Thiển Minh sư huynh, chính là nơi này…”

Ánh mắt đảo qua, thấy tường bên phòng Giang Dạ Bạch, nhất thời

ngẩn ra.

Giang Dạ Bạch vội vàng thu tay lùi về sau, nhưng dĩ nhiên không kịp,

xem ánh mắt hai người, khẳng định đều cho rằng cái lỗ hổng trên tường là
do nàng tạp ra.”Aha…Aha… A ha ha ha, không nghĩ tới tường này cũ quá
rồi, ta chỉ là muốn… cái kia…” Không biết nên giải thích như thế nào.

May mắn tên Bạch y đệ tử kêu Thiển Minh kia, cũng không quá để ý

việc này, mà là chuyển ánh mắt chiếu lên Ngôn Sư Thải nói: “Chính là
nàng?”

Lưu Băng cung kính nói: “Đúng vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.