TIỀN! NIỀM VUI SƯỚNG - Trang 60

Causeway, đằng trước mặt phía bên kia eo là bán đảo Cửu Long, địa đầu lục
địa Trung Hoa có đại lộ Nathan thẳng tắp thọc sâu.

Tôi đã được lãi ba trăm năm chục ngàn đôla. Dù may dù không. Tôi có

thể dừng lại ở đây, dẹp sang bên được, mua một quán rượu - thuốc lá, lấy
một cô nào đó. Cũng có thể quẳng hết vào một ván bài khác, bắt đầu từ đầu
như ở Mombasa. Thực ra tôi không bị cảm giác mệt mỏi này đánh lừa: Do
thiếu vắng Sarah, tôi thiếu nàng nhiều hơn tôi hình dung trước kia; còn do
nỗi lo ngại, bực bội mỗi khi tôi nghĩ đến chuyện đang tiến hành bên Châu
Âu qua Trung gian Lavater. Nó còn do cái đất Hong Kong này, không phải
là đất của tôi; đám đông người Châu Á không ngừng di động kia làm tôi khó
chịu. Vả lại biết làm gì ở đây? Tôi đã thuận theo lời Hyatt mà tới đây. Tới
đây rồi mới thấy hết qui mô phức tạp to lớn của cái mà tôi đương đầu. Đến
nỗi đâm nhớ tiếc những buổi ngồi trên chiếc Mini Moke đi vênh vang trên
đại lộ Kilindini, chào hỏi khách hàng, bè bạn, họ coi tôi là “Ông Chủ Nhỏ”.
Ở đây, tôi chẳng là cái gì, mà cũng chưa nghĩ được cách trở thành một cái gì.

Từ toa tàu kéo ra, tôi vào thẳng Lo Fung, tiệm ăn trên lầu hai tháp

Victoria Peak. Các cô phục vụ len lỏi qua các dãy bàn, cổ đeo những chiếc
giỏ đựng đến hàng chục thậm chí hàng trăm mặt hàng khác nhau. Hyatt bảo
Lo Fung là cái “nồi ninh kiểu Quảng Đông”, một cái dimsum nghĩa là trái
tim nhỏ theo tiếng Quảng Đông. Gã đã ngồi đây rồi, giơ tay vẫy:

— Sao mặt mũi thế kia? Không ổn hả? Nhưng ít ra cũng đừng rắc rối với

tay sắp đến. Tuy chỉ là giám đốc hãng buôn thôi, nhưng nhiều thứ phụ thuộc
hắn.

Gã bắt đầu thao thao về tương lai đang chờ đón chúng tôi, vừa vặn người

chúng tôi chờ gặp đang đi tới. Một anh chàng người Tàu mảnh dẻ, sang
trọng, mặc bộ đồ có lẽ bằng hàng Sơn Đông, dù sao cũng là hàng mầu kem
sữa, nói tiếng Anh như xướng ngôn viên đài BBC. Anh ta hơi có vẻ bề trên
đối với Hyatt, tuy anh này tỏ ra không nhận thấy điều đó, hoặc làm ra vẻ
như thế. Thái độ của anh ta đối với tôi có khác. Tuổi trẻ của tôi làm anh ta
băn khoăn. Nhân một lúc Hyatt ngừng nói, anh ta hỏi tôi:

— Hai anh làm ăn với nhau lâu chưa?
Tôi cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.