TIỀN! NIỀM VUI SƯỚNG - Trang 61

— Từ nhiều năm nay. Đã tham chiến bên nhau.
Hơn hai giờ sau cả ba chúng tôi phóng xe trên vùng đất liền, qua Cửu

Long về hướng Đất Mới. Tôi nhìn phương hướng: Tây Bắc. Bên trái có hòn
đảo.

— Tsing Yi đấy. - Hyat bình phẩm. - Các xưởng đóng tàu của Hong

Kong nay dời về đó.

Xe chạy dọc theo cơ ngơi bất tận của nhà máy bia San Miguel, cùng với

bia Tsing Tao là thứ đang tràn ngập thị trường Châu Á. Chạy thêm một
quãng:

— Đến rồi.
Xí nghiệp có sáu trăm người. Không có một dân Châu Âu nào, đây là thế

giới người Tàu.

— Làm đồ chơi, - Hyatt lại thuyết minh. - Mình có đầy đủ: Điểm chạm

bên Châu Âu, mối với bạn bán buôn, đủ hết. Cậu có biết con búp bê làm ở
đây so với con búp bê y hệt làm bên Âu giá thành bao nhiêu không? Chưa
tới một nửa. Tối đa! Đây là một áp phe ngon lành. Mỗi năm làm việc ba bốn
tháng, sau đó...

Đôi bàn tay nhỏ mũm mĩm vung rộng. Tương lai Hyatt là đó: Yên tĩnh,

chắc chắn, ba tháng làm việc ngắn ngủi rồi vui thú với chữ nhàn đến hết
năm. Tóm lại, sự rút lui.

— Cậu có vẻ không khoái hả! Làm đồ chơi có gì đáng phản đối? Sắp

Noel rồi.

Tôi không phản đối đồ chơi, cũng không phản đối nhàn hạ. Nhưng không

chấp nhận sống ở Hong Kong, giữa biển người ai trông cũng như ai không
phân biệt nổi. Chúng tôi lượn qua các phân xưởng, mọi người đều mỉm cười
dễ thương, một quản đốc, hoặc tương đương, tuôn ra một tràng dài. Hyatt
dịch lại cho tôi. Nhưng tôi lại nghĩ đến Sarah, đến thân hình mảnh mai nhạy
cảm, đến ánh mắt diễu cợt thường hé qua cặp mi lim dim.

— Chỗ này là phòng nghiên cứu của xí nghiệp.
Tôi thấy có đủ thứ máy chạy pin, các con thú, xe cộ, những con búp bêiết

gọi mẹ bằng ba mươi sáu thứ tiếng, biết khóc. Ở hai giờ trong nhà máy tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.