qua vài ba đề án chế tạo đồ dùng lạ mắt, cả hai anh chàng lại cười lăn cười
lóc, mà lần này rõ ràng không phải vì rượu Hsiaoshin.
Ở Hong Kong không có những luật lệ hải quan đánh vào hàng nhập, tất
nhiên càng không có đối với hàng xuất khẩu: Họ chỉ có thuế gián thu đánh
vào vài loại sản phẩm như thuốc lá, rượu và xăng dầu. Các thứ đồ vặt của tôi
không có vấn đề gì, sẽ chỉ làm nhà chức trách phì cười mà thôi. Vụ đăng ký
kinh doanh của Bộ Công Thương cấp ngay cho tôi giấy môn bài miễn phí và
còn kèm theo một nụ cười nữa. Họ bảo tôi, điều này Hyatt đã nói trước với
tôi rồi, rằng các hàng xuất khẩu của tôi được miễn thuế. Tuy nhiên tôi cũng
phải trả khoản tiền không đáng kể vì nguyên liệu - chất dẻo chẳng hạn - là
những thứ sản xuất tại địa phương, phải đóng thuế trước khi xuất khẩu trực
tiếp từ một nhà máy. Sau này, tôi đã vận động để họ hủy bỏ quy định này đối
với tôi. Lúc này thì chưa. Chiều hôm đó, Bộ Công Thương đồng ý trên
nguyên tắc sẽ cấp cho tôi bằng chứng nhận xuất xứ, mặc dầu sản phẩm chưa
ra đời nhưng chắc chắn không bao lâu nữa chúng sẽ xuất hiện. Đây là bằng
chứng nhận xuất xứ loại ưu đãi toàn bộ, nó sẽ cho phép tôi tự do xuất hàng
sang sáu nước đầu tiên tham gia thị trường chung Châu Âu, cộng thêm các
nước Anh, New Zealand, Cộng Hòa Ireland, Thụy Điển, Thụy Sĩ, Áo, Nhật,
Hoa Kỳ, Đan Mạch, Hy Lạp, Canada, Australia và nhiều khu vực khác.
“Còn thiếu Béloutchistan, Burundi và Samoa” Hyatt vùng vằng nhận xét.
Hyatt cho rằng tôi đã điên thật rồi. Vào giai đoạn này của công việc, không
thể trách được gã. Tôi cố giải thích, nói cho gã biết điều tôi đã cảm nhận
trên đường Carnaby London, trước đống đồ vặt vãnh không tên gọi, vô
nghĩa, ngớ ngẩn mà thiên hạ tranh cướp nhau như điên, những thứ càng vô
dụng lại càng được ưa chuộng, càng bị xâu xé dữ dội. Mà chỉ là những thứ
bày bán trong những quán tồi tàn phơi mặt bên cửa hàng Mary Quant.
— Bây giờ, đang có nhu cầu về những thứ không dùng được vào việc gì.
Nếu chưa có thì chúng ta sẽ tạo ra nhu cầu đó.
— Không phải chúng ta. Mình không chơi.
Gã dở bướng, hờn dỗi. Tôi làm đủ thứ để thuyết phục nhưng gã không
lay chuyển. Gã nhất định bám lấy kế hoạch: Làm một quí chơi ba quí, không
chịu rời ra. Gã tuyên bố dứt khoát không nhượng bộ. Tôi thì lại cần đến gã,