TIẾNG CHUÔNG DƯỚI ĐÁY BIỂN - Trang 42

Minh hoảng hốt nhìn ra ngoài :
- Em đừng có xuẩn động mà chết cả. Dù anh có muốn thế chăng nữa, anh
cũng không thể giao phó cho em trọng trách ấy được. Không, việc này quan
trọng và nguy hiểm hơn em tưởng. Ngay cả thầy Phong cũng đã lầm như
em. Nếu chúng biết thầy Phong còn sống, mạng thầy ấy kể như tàn, và nếu
chúng lại biết anh đã tiết lộ phần nào bí mật, thì chẳng riêng gì anh mà hầu
hết mấy gia đình trên đảo này đều khốn đốn cả. Cứ để mặc anh. Thời cơ
đến, anh và thầy Phong sẽ hành động.
Lan và Khôi Việt đều nhao nhao :
- Nhưng biết đến bao giờ?
- Anh bị chúng cầm tù hả?
- Rứa anh và thầy Phong trốn ngay bây giờ không được sao?
Minh xua tay :
- Đừng hỏi nhiều vô ích. Thầy Phong và anh sẽ vượt được mọi hiểm nguy.
Nhưng Lan nì, em về phố Hội với hai chú này bằng xuồng có được không?
Thấy Minh lo lắng cho em, và có vẻ như không tin ở tài tháo vác của mình,
nên Khôi nói :
- Anh bạn khỏi lo. Tụi tôi không đến nỗi “cù lần” lắm đâu. Vả chị Lan cũng
là tay “chì” có hạng. Nếu anh chẳng muốn chúng tôi giúp đỡ thì thôi.
Nhưng tôi cũng nói trước với anh là chúng tôi sẽ lấy xuồng...
Khôi chưa kịp nói hết, Lan đã ngầm đá vào chân. Biết rằng khó lay chuyển
được Minh và sợ anh ngăn cản, nên Lan không muốn cho Minh biết ý định
của nàng là cùng Khôi Việt vào thám thính trong hang đá.
Minh vô tình không thấy nên bước lại thân mật đặt tay trên vai Khôi, nói :
- Tui với các chú giờ đây là bạn rồi. Tui nhờ hai bạn săn sóc hộ em tui và
lập tức rời ngay đảo...
Nhìn vào đồng hồ tay của Khôi, Minh tiếp :
- Tui lẻn tới đây, vì đêm qua chợt thấy có ánh lửa ở chỗ này. Chừ tui phải
về, kẻo bị nghi ngờ. Hai chú nhớ cẩn thận đừng để ai trông thấy. Còn Lan...
Minh nhìn em dò hỏi.
Lan vội nói :
- Em trở về trại thu nhặt mấy thức vặt vãnh, chờ tới trưa Khôi Việt sẽ đưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.