TIẾNG CHUÔNG DƯỚI ĐÁY BIỂN - Trang 56

nạn!
Khôi nhe răng cười :
- Hì...hì... Hồi nãy thấy cậu chẳng khác gì một anh khỉ gộc nhảy hoảng khi
nghe tiếng súng nên tớ không nhịn cười được.
Việt tức tối :
- Thú lắm đấy mà còn nhe hàm răng ngựa của cậu ra!
- Cậu cũng phải để tớ cười chứ. Bộ cậu không mừng tớ vừa thoát chết à?
Thôi kể truyện của cậu đi.
Việt kể cho bạn nghe phần của mình, và dĩ nhiên phù hợp với những điều
Khôi đã kể. Màn bí mật được hai anh em vén lên dần dần.
Việt lôi cái chai trong bọc ra, tháo sợi dây cột mảnh giấy bao quanh chai.
Trên mảnh giấy ấy thầy Phong viết :
Mấy tuần nay tôi tìm cách gửi những tin tức quan hệ về đất liền mà không
được. Rất tiếc đã lấy cái lều vải của các anh. Tôi cần dùng để làm một
cánh buồm. Tôi muốn trao tận tay bản tài liệu để sẵn trong chai cho các
anh. Nếu nhận được các anh hãy đưa đến cho người có thẩm quyền. Bằng
như bị trắc trở, hãy ném nó xuống biển. Tôi chưa gặp và chưa biết tên các
anh, song tôi cũng tin các anh là người đáng tin cậy, và cho các anh biết
rằng đây là một điều tối ư quan trọng cho đất nước chúng ta. Các anh hãy
đem cô Lan theo, đưa cô ấy về đất liền ngay đừng trì hoãn nữa. Chúc nhiều
may mắn.
Nguyễn đức Phong

Đọc xong những giòng chữ của thầy Phong, Khôi nhìn đồng hồ tay, nói :
- Chưa biết sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng từ nay hành động của tụi mình
không còn mơ hồ nữa.
Việt loay hoay ghè vỡ cổ chai vào vách đá, và lôi ra chiếc phong bì không
dán kín. Khôi nói :
- Nếu không dán kín, chúng mình có thể xem qua được, như vậy càng dễ
cho công tác bọn mình được giao phó.
Việt mở xếp giấy trong phong bì ra. Những giòng chữ của thầy Phong chi
chít trên mặt giấy nhưng Việt không hiểu nổi một chữ!
Khôi lắc đầu :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.