TIẾNG CHUÔNG DƯỚI ĐÁY BIỂN - Trang 75


Cái thứ ấy hiện ở ngay trước mắt Khôi, Việt được đựng trong các thùng
nhỏ, là một thứ quặng hiếm hơn vàng, và ghê gớm kinh khủng vì khi nó
vào tay các nhà bác học nó trở nên một mãnh lực có thể hủy diệt hoàn cầu.
Khôi nói :
- Tụi mình nhặt lấy ít miếng làm mẫu, rồi chuồn khỏi đây thôi.
Lan tiếp :
- Phải đi cho mau, kẻo có người tới bây giờ.
Cả ba thoát ra khỏi ngách hầm, chạy lui về con đường cũ lối họ vừa lên.
Khôi lo lắng :
- Nếu cứ theo đường rầy mà đi, nhỡ lại gặp một đoàn tàu khác xông đến thì
sao?
- Trường hợp ấy chúng mình có thể nằm ép giữa đường sắt cho nó chạy
qua!
Nói câu ấy mà Việt cảm thấy sởn da gà. Khôi càu nhàu :
- Nghe cậu nói cũng đủ ớn rồi, liều mạng cách ấy không được! Theo tớ thì
tụi mình nên đi xuống là hơn. Chày kíp mình cũng trở lại hang, ẩn một chỗ
chờ nước rút. Chỉ khổ cho tớ là chân giầy chân đất, làm sao đi nhanh được!

Khôi vừa nói xong,thì điều cả ba lo ngại đã đến. Tiếng chuyển động trên
đường sắt lại vang lên. Làm cách nào bây giờ? Nằm ép mình giữa đường
sắt, hay tìm một hốc lõm nép mình vào đó chờ đoàn tầu đi qua?
Ba người phóng mình bỏ chạy, vừa lo ngại nếu đoàn xe này cùng một tốc
độ như chuyến vừa rồi thì không sao thoát khỏi bị nghiền nát.
Cũng may, chạy đến một khúc quẹo, ba người chợt thấy có nhiều sợi dây
cáp treo một ống sắt lớn xuyên qua hầm dọc theo vòm đá. Bám được lên đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.