TIẾNG GỌI TÌNH YÊU GIỮA LÒNG THẾ GIỚI - Trang 123

“Đúng đấy. Hay mình gọi cứu hộ qua radio?”
“Thuyền này làm gì có radio,” Oki trả lời cộc lốc.
Con thuyền chậm rãi trôi dạt theo thủy triều. Hòn đảo mơ giờ trở

nên nhỏ bé và xa xôi. Tôi và Oki lấy tuốc nơ vít từ trong hộp dụng cụ vào
tháo lớp vỏ của động cơ ngoài ra nhưng không phát hiện ra bị hỏng chỗ
nào.

“Chẳng có chỗ nào bất thường cả,” Oki nhún vai.
“Hay là chết dầu?”
“Không, dầu còn đầy.”
“Làm gì bây giờ?” Aki lo lắng nói.
“Sẽ có thuyền đi ngang qua bây giờ đấy,” Oki trấn an.
Đầu giờ chiều, trời bắt đầu đổ mưa. Chúng tôi ngửa mặt lên trời

hứng mưa. Mưa tạnh ngay tức khắc, mặt trời mùa hạ lại tiếp tục thiêu đốt.
Chẳng có bóng dáng của bất cứ hòn đảo nào phía trước.

“Nhìn như thế này, mặt biển hơi có hình vòng cung.” Aki tựa cằm

lên mạn con thuyền, nheo mắt ngắm đường chân trời đang trải rộng ra ở
phía trước.

“Thì trái đất hình cầu mà,” tôi nói.
“Là hình cầu thì tại sao người ta lại nói đường chân trời thẳng tắp?

Lạ thật.”

“Ử nhỉ.”
“Có lẽ do người xưa quan niệm rằng trái đất là một cái mâm phẳng,

và đại dương đổ xuống như thác nước ở nơi tận cùng thế giới.”

Ba đứa chăm chú nhìn về phía đường chân trời sáng rực. Thế rồi

Oki kêu lên, “Thuyền kìa!” Tôi và Aki quay đầu lại thì thấy một chiếc
thuyền đánh cá đang hướng về phía chúng tôi.Ba đứa đứng lên huơ tay.
Con thuyền giảm tốc độ và tiến lại gần hơn. Khi còn cách chừng năm mét,
người ngư dân luống tuổi nói với Oki.

“Có phải Ryunosuke đấy không?”
“Người quen à?” tôi hỏi nhỏ Oki.
“Bác ấy là bác Hotta. Hàng xóm của nhà tớ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.