TIẾNG HÁT NGƯỜI CÁ - Trang 119

Tiếng hát người cá 

K

hi ra khỏi trụ sở của Hội Phúc lợi Xã hội, Setsuko thấy chiếc xe hơi

nhỏ của Asako Chị vừa chạy vào bãi đậu xe.

“Chào chị,” Setsuko chào Asako Chị đang ra khỏi xe.

“À, chào Setsuko,” Asako Chị vừa đóng mạnh cửa vừa đáp lại. “Hôm

nay trời có vẻ nóng lên nhỉ.”

Asako Chị nói, nhăn mặt lại. Trên khuôn mặt trang điểm qua loa của cô,

khí nóng làm làn da bóng lên như được bôi kem dưỡng da đậm đặc.

“Nghe nói chiều có mưa,” Setsuko nheo mắt nhìn lên bầu trời không chút

gợn mây.

“Mưa không nhỉ?” Asako Chị cũng nhìn lên bầu trời. Trời xanh dịu dàng

quá, cứ ngắm mãi suýt vẽ ra luôn ý nghĩ trong đầu trên ấy thay cho những
áng mây. Thật vậy, Asako Chị đọc được ý nghĩ của Setsuko hay sao nên
quay về phía Setsuko bảo: “Bây giờ em đi làm việc chỗ bà Naoko phải
không? Từ 9 giờ rưỡi phải không?”

“Ừ,” Setsuko gật đầu. “Cảm ơn chị đã đổi phiên cho em. Nhưng mà như

thế có sao không?”

Hôm đó đáng lẽ là ngày Asako Chị phụ trách bà Naoko. Nhưng vì hiểu ý

bà Naoko nên cô đã nhường buổi làm cho Setsuko.

“Không sao, không sao. Gọi điện cho chủ nhiệm đàng hoàng rồi. OK

rồi,” Asako Chị nói thế rồi cười. Khuôn mặt ngập nắng vui rạng rỡ. “Miễn
sao bà Naoko vui là được mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.