TIẾNG KÈN - Trang 33

cũng có một hai chiếc xe đạp trờ tới. Vào những khi đó, tự nhiên ở trong
bóng tối ùa ra những bóng lố nhố. Đây đó vọng lên những tiếng cười, tiếng
gọi, không ồn ào, náo nhiệt nhưng nghe tưởng chừng như chỉ vọng lên từ
một cõi nào xa xăm. Rồi những chiếc xe đạp lại lầm lũi ra đi, những bóng
người chở nhau trên từng chiếc trong bóng tối của lùm cây nom như hình
thù của những con vật quái dị. Đây là lần thứ ba trong vòng hơn một tháng,
Hạnh dược chứng kiến quang cảnh sinh hoạt ở chỗ này. Nàng không ngạc
nhiên và xúc động gì về thân phận của những con người bị hoàn cảnh đầy
đọa ở chốn này. Bán mình ở đây hay chết mòn mỏi ở những nông trường,
những vùng được gợi là kinh tế mới, hay bị đầy đọa ở những trại tập trung,
trại cải tạo, tất cả đều chung nhau một mẫu số là cùng thân phận của những
kẻ mất nước như nhau. Mọi người đều phải gánh chịu một hình phạt do đời
sống giáng xuống. Nếu có khác nhau thì chỉ là ở vấn đề mức độ gian khổ,
nhục nhằn, có thể may mắn cho kẻ này hoặc không may mắn cho kẻ khác.
Tuy nhiên, dù bị đầy đọa theo cung cách nào, nặng hay nhẹ, nhiều hay ít thì
tâm hồn của ai cũng bị hoàn toàn sụp đổ. Hạnh đã từng có nhiều ngày,
nhiều tháng để chứng kiến những đau thương của người này hay người
khác, và nàng đã đớn đau như chính mình đã từng phải trải qua tất cả mọi
hoàn cảnh đó. Một tâm hồn suy sụp bi đát. Một thể xác mòn mỏi rã rời.
Từng ngày, từng giờ đắm chìm trong một nỗi tuyệt vọng sâu xa, như kẻ bị
lún sâu trong bùn, bàng hoàng, kinh sợ, nhìn thân xác của mình cứ mỗi
ngày một chìm sâu xuống không có một hy vọng nào dù nhỏ nhoi để vượt
thoát ra được. Tuy nhiên so với thiếu phụ trung niên và cô bé học trò, thì
phải kể là Hạnh đã may mắn hơn nhiều. Nàng chưa bị cuộc sống xô đẩy
đến con đường tận cùng. Hạnh tự hỏi chính vì thế mà nàng còn khách quan
để nhìn ai cũng đều đau thương như nhau chăng. Hay là một mai, Hùng đi
rồi, Hùng bị bắt lại, Hùng không còn nữa thì mình có còn được ngồi ở đây
trong vị thế của một người vợ chờ chồng nữa hay không? Hạnh rùng mình
không dám nghĩ tới cái hình ảnh khốc liệt đó. Nàng thấy lòng quặn lên và
một cơn nóng ruột bỗng ùa đến. Gần hai mươi phút rồi, sao Hùng chưa tới.
Hạnh hốt hoảng đến độ nhổm cả người lên để đảo mắt về phía hai đầu
dường phố. Những hàng cây đổ bóng xuống mặt đường nhựa vẫn im lìm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.