TIẾNG NÓI GIỮA ĐÊM KHUYA - Trang 60

Mười

Lục soát đến tận hầm

Bọn tôi chạy tới nơi. Bà bá tước đã tỉnh dậy. Người con gái đang đùng

khăn tay thấm nước vỗ nhẹ lên hai thái dương của bà. Lợi dụng lúc mọi
người không chú ý và Jacqueline đi pha một tách trà nóng, tôi cúi xuống
lượm cái máy bỏ vào túi. Qua những lời kể lắp bắp của bà bá tước, tôi biết
con ma đã xuất hiện và lặp lại lời đe doạ tới ba lần, làm bà ngất đi vì sợ.

Bọn tôi về phòng. Tôi cho lui băng, rồi cả bọn cùng nghe. Một chuỗi âm

thanh gồm những tiếng động nhỏ, ngắt quãng, đều đặn, làm mấy đứa kia
sửng sốt, không đoán ra được là cái gì.

- Cái gì vậy ? - Mady hỏi.
- Cậu không đoán nổi đâu... bà bá tước ngáy!
Cả bọn không ngăn nổi tiếng cười. Cũng như tôi, cả bọn đều nghĩ một bà

bá tước mà ngáy thì thiệt là thiếu quý phái ! Nhưng đột nhiên tất cả đều nín
thở. Tiếng ngáy đột ngột tắt để nhường chỗ cho một tiếng ré vì sợ.

- Và rồi một giọng nói trầm, rỗng, cất lên:
- "Bà bá tước lâu đài Tàng cổ Thụ, tranh của bà là tranh giả !... Bà không

được quyền đánh lừa người xem. Nếu bà cứ tiếp tục lường gạt như vậy, bà
sẽ gặp tai hoạ"

Sau đó là một quãng yên lặng ngắn. Rồi giọng nói lại cất lên: "Bà bá

tước...".

Ba lần, lời đe doạ được lặp lại, rồi người ta nghe như một tiếng động

nhỏ, rồi một tiếng kêu: bà bá tước kêu cứu !

Bistèque tò mò nhìn tôi:
- Rồi sao ?
- Chờ chút, cậu sẽ hiểu.
Tôi lại cho chạy lui băng để nghe lại lời con ma nói:
"... bá tước lâu đài Tàng cổ Thụ... tranh của bà là tranh giả...".
- Mấy cậu không thấy gì sao ? - Tôi hỏi.
- Không! - Tondu nói. - Ngoài việc nó cứ nói hoài một câu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.