TIẾNG NÓI GIỮA ĐÊM KHUYA - Trang 73

thực hiện một vụ mua bán có lời lớn.

Ông ta quay sang Cremieux:
- Rồi cũng chính y mua cái tủ hồ sơ phải không ? Nhưng làm sao y biết

giấy chứng nhận có trong đó ?

Mụ Angèle đưa tay chỉ Jacqueline:
- Nhờ nó, thưa ông hạ sĩ.
Ả hầu gái lại lồng lên:
- Nói láo, thưa mấy ông cảnh sát...
Giờ thì tới phiên Cremieux lồng lên:
- Chính mày mới nói láo !... Nó nói láo khủng khiếp, thưa mấy ông !...

Thôi để tôi thú thiệt hết. Chính nó đã bày trò tất cả. Nó quen lão Bartholet.

- Bartholet là ai ?
- Cái lão muốn mua tòa lâu đài, một tay chạy áp phe ở Lyon.
- Chạy áp phe ? Nhưng loại áp phe nào ?
- Tôi không biết. Nhưng con này biết rõ. Nó đã làm thư ký cho lão.
- Thư ký ? - Cô Mathilde ngạc nhiên. - Cô ta chỉ mới biết đọc biết viết

thôi.

- Nó giấu bà đó, thưa bà. Nó lừa mấy bà và dắt mũi cả hai vợ chồng tôi.

Chính lão Bartholet đã thu xếp cho nó vào làm việc ở đây...

- Nhưng làm sao y biết bà bá tước có giấy tờ giám định các bức tranh ?
- Bartholet đã tới đây năm ngoái. Lão ta đã đòi mua các bức tranh với giá

rẻ mạt, lấy cớ đó chỉ là một bản sao chép của Murillo. Để thuyết phục lão,
bà Mathilde đã phải đưa giấy chứng nhận cho lão coi. Bà vô ý tiết lộ là
những bức tranh khác cũng có giấy chứng nhận là tranh thật. Biết được giá
trị của những bức tranh này, Bartholet quyết định đánh một cú lớn.

- Một cú bỉ ổi thì có. - Viên hạ sĩ khinh bỉ nói. - Lừa gạt hai người phụ

nữ cô đơn!...

Ông ta quay về phía Jacqueline:
- Nói coi ! Tại sao cô biết mấy tờ giấy chứng nhận đựng ở trong ngăn

kéo tủ hồ sơ ?

Tôi đã lục lọi khắp lâu đài, nhưng không thấy gì. - Ả hầu gái trả lời. –

Rồi một hôm, khi đang dọn ăn tôi nghe bà Mathilde nói với mẹ là bà đã để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.