TIẾNG RỀN CỦA NÚI - Trang 114

Singo càng ghê tởm hơn với bản thân mình. Ông đã thả lỏng đứa cháu

lúc nào không hay. Nó tuột ra khỏi đầu gối ông và chập chững chạy về phía
bếp. Singo chỉ còn kịp kêu "Đi chậm thôi!" trước khi con bé ngã sấp mặt
xuống sàn.

Những người phụ nữ từ trong bếp chạy ra. Bà Yasuco nhấc cháu dậy,

còn con bé Satoco thì túm chặt lấy váy mẹ.

- Ba con có vẻ bị chấn động quá mẹ ạ. - Fusaco vừa làu bàu vừa nói. -

Lúc đi làm về ba đã choàng vạt kimono ngược sang bên trái thay vì sang
bên phải, sau đó ba thắt đai vào như không.

- Ờ thì tôi cũng lẫn một lần, nhưng Kikuco nó bảo là, ở Okinaca người

ta không để ý đến việc tròng vạt áo kimono sang bên nào. - Singo chống
chế.

- Cái gì kia? Ở Okinaca à? - Fusaco lại sưng sỉa lên. - Ai mà biết ở đấy

thế nào, nhưng cô nàng Kikuco có vẻ biết cách lấy lòng ba lắm. Trong
chuyện đó thì nó được lắm đây.

Bà Yasuco can thiệp:

- Thôi, đấy là còn chưa nói đến việc ông bố của chúng ta vẫn thường

mặc áo trái luôn.

- Mặc trái là một chuyện, còn choàng vạt áo ngược chiều như một anh

dở hơi là chuyện khác.

- Thì cứ thử để cho con bé Kikuco nó tự mặc áo lấy xem nó choàng

sang phía nào. - Singo cãi lại.

- Có điều là đối với ba thì còn quá sớm để hóa trẻ con ra như vậy. -

Fusaco không chịu thua. - Mẹ không thấy là ba quá đáng hay sao? Con dâu
ba vừa về thăm nhà vài bữa mà ba đã bắt đầu mặc áo ngược rồi. Thật là một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.