TIẾNG RỀN CỦA NÚI - Trang 133

- Thế nó có tặng cho Suychi cái gì không? - Singo hỏi vợ.

- Một chiếc dù gấp và chiếc lược Mỹ có gương soi gắn ở bao. - Bà

Yasuco đáp. - Tôi nghe nói là người ta không bao giờ tặng lược vì đó là
điềm tan vỡ, song hình như Kikuco không biết chuyện đó.

- Đây là lược Mỹ cơ mà? Ở Mỹ người ta đâu có dị đoan như vậy.

- Kikuco cũng mua cho mình một chiếc lược y như vậy, chỉ khác màu

thôi. Nhưng mà Fusaco thích quá nên Kikuco đã tặng cho nó. Chắc là con
bé muốn vợ chồng nó có lược giống nhau và ai mà biết được cái lược đó có
ý nghĩa thế nào đối với nó! Dở một cái là Fusaco không chịu buông ra nữa.
Thật kém tế nhị đến thế là cùng!

Giọng nói của bà Yasuco đượm vẻ trách móc đối với con gái mình.

- Hai đứa bé được mấy cái váy rõ đẹp. - Bà nói tiếp. - Bản thân Fusaco

không có quà, nhưng con nó được. Vậy nó còn muốn gì nữa?

Kikuco có vẻ áy náy vì không có quà riêng cho chị chồng, song tôi hỏi

ông, trong nhà này ai có quyền đòi hỏi quà tặng sau tất cả những gì đã xảy
ra?

- Bà nói đúng! - Singo ủng hộ.

Song có điều Yasuco không biết, đó là việc Kikuco đã xin tiền của cha

mẹ cô để mua quà cho gia đình chồng, còn Suychi thì đã moi tiền của tình
nhân để phá thai cho vợ. Nói ngắn gọn, cả hai đều không có tiền để tặng gì
cho nhau. Kikuco hẳn đã nghĩ rằng Suychi phải tốn kém cho cuộc nạo thai
của cô và cô đã xin tiền cha mẹ để mua quà cáp cho cuộc trở về.

Singo cay đắng thấy rằng lâu nay ông không cho con dâu tiền tiêu vặt.

Trước đấy đã có thời ông cho cô tiền với tất cả sự hảo tâm, song từ khi
quan hệ vợ chồng cô lục đục và cô ngả về phía ông thì ông thấy không tiện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.