TIẾNG RỀN CỦA NÚI - Trang 144

vậy. Ông đứng lên và vừa xoa xoa mặt một cách giận dữ, vừa đi vào phòng
tắm để đánh răng rửa mặt.

Tờ báo cũng cho hay rằng Aikhara đã đăng ký tại khách sạn dưới một

lai lịch giả. Tên của Fusaco không được nhắc đến. Nói vắn tắt, bài báo
không động chạm gì đến gia đình Ogata.

Tất nhiên là địa chỉ ở thành phố Iocohama mà Aikhara đã khai là địa chỉ

giả. Hẳn là anh ta không có chỗ ở cố định và trong trường hợp như vậy thì
có thể Fusaco đã không cò là vợ của anh ta nữa rồi.

Cái ý nghĩ rằng con gái mình vẫn còn coi hạng người đó là chồng khiến

Singo lo ngại. "Vậy là sự việc tự nó đã được định đoạt!" Ông lẩm bẩm.
Trong khi ông còn chưa biết xử trí chuyện vợ chồng Fusaco thế nào thì thời
gian đã giải quyết mọi việc.

Nhưng tại sao ông không làm được gì cho Aikhara khi còn chưa quá

muộn? Ông cũng không hiểu Fusaco đã đẩy chồng mình đến bờ vực thẳm,
hay chính Aikhara là kẻ đã gây ra tai họa cho đời Fusaco? Có một điều
Singo biết chắc chắn là một khi có những kẻ mang những tính khí vốn có
thể đưa người bạn đời của mình đến chỗ sụp đổ hoàn toàn, thì cũng có
những kẻ để cho bản thân mình bị ném xuống vực thẳm.

- Kikuco? - Singo quay lại bảo con dâu trong khi ông ngồi nhấp từng

ngụm trà nóng. - Chắc con có biết rằng mấy ngày trước đây Aikhara đã gửi
giấy yêu cầu ly dị đến tòa chứ?

- Vâng, con biết. Lúc ấy ba đã tức giận quá và...

- Không tức giận làm sao được. Fusaco thì bảo rằng có những giới hạn

mà con người ta có thể chịu đựng sự nhục mạ... Ta cho rằng Aikhara có ý
định tự vẫn thật đấy. Nó muốn chết thực. Còn người đàn bà kia, theo ta,
cũng chỉ bị nó lừa ở mức độ là chịu làm bầu bạn với nó cho đỡ cô đơn thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.