TIẾNG RỀN CỦA NÚI - Trang 99

Hẳn là con rắn ráo ấy sống ở trên đời và hiếm khi thấy nó xuất hiện ở

trong vườn.

Khu vực phía sau nhà không phải của gia đình Ogata. Chính Singo cũng

không hiểu nó thuộc quyền sở hữu của ai nữa. Một triền dốc gồ ghề từ chân
đồi kéo dài đến mảnh vườn. Đối với các giống vật thì mảnh vườn là một
phần kéo dài tự nhiên của triền dốc và các giống cây cỏ trên đồi mọc lan cả
xuống vườn.

- Đó, nó đã trở lại rồi! - Singo lẩm bẩm rồi lắng nghe và kêu lên mừng

rỡ. - Kikuco, con Ó đang về đây!

- Vâng, bây giờ thì con nghe thấy rồi, - Kikuco đáp và ngước nhìn lên.

Những tiếng kêu xao xác của chim Ó ngân vang trong không trung.

- Chắc nó đã tìm được mồi và trở về tổ đây. - Kikuco nói.

- Hay là ta để cá cho nó ăn nhỉ?

- Chó sẽ ngửi thấy và ăn mất ngay thôi ạ.

- Nhưng ta để lên cao chứ!

Kể cả năm ngoái và năm kia cũng vậy, mỗi khi Singo thức dậy mà nghe

thấy tiếng Ó kêu là tim ông tràn đầy một tình cảm trìu mến. Có vẻ là những
thành viên khác trong nhà cũng có một tình cảm tương tự. Dù là thế nào đi
nữa thì tất cả đều gọi con chim là "chim của chúng ta".

Có điều là Singo không biết chắc chỉ có một con chim hay là một đôi,

ông có cảm giác là trước đây nhiều năm, ông đã từng thấy một cặp Ó lượn
trên đầu nhà mình.

Singo cũng không tin là năm nào ông cũng nghe tiếng của cùng một con

Ó ấy cả. Biết đâu các thế hệ chim chẳng nối tiếp nhau?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.