TIẾNG SẤM DƯƠNG CHÂU - Trang 26

nầy để cho nó sống, thì mười năm nữa rồi xem, e rằng chúng ta không còn
ngồi yên với nó được đâu.
Thập Biện ngừng lời. Rồi đột nhiên cười phá lên ra dáng hả hê :
- Cho nên quan Lệnh ban thưởng nó rồi. Ban thưởng như thế thật là xứng
đáng !
Cụ Thiên Hộ ngơ ngác hỏi :
- Ban thưởng gì đấy, thưa anh ?
Thập Biện đáp :
- Lại không biết được hay sao mà còn phải hỏi ? Ban thưởng gì nào ? Anh
muốn phong chức cho nó hay sao ?
Rồi Thập Biện trợn mắt, đưa bàn tay lên chặt xuống mặt bàn :
- Thưởng như vậy đó.
Cụ Thiên Hộ hoảng hốt kêu lên :
- Chém rồi ?
Thập Biện ra vẻ quan trọng, nghiêm nghị đáp :
- Chém đầu lập tức. Để nó sống làm gì hở ? Thủy quái mà nó giết được thì
cái cửa ngục nó phá cũng được. Chém là thượng sách. Mà không những trừ
nó là xong đâu...
Thập Biện dừng lời nheo mắt nhìn cụ Thiên Hộ, như muốn bắt cụ đợi chờ.
Cụ Thiên Hộ trong lòng chết điếng, những muốn kêu trời mà khóc, nhưng
cố nén lòng hỏi thêm :
- Vậy quan trên còn định ra lệnh gì nữa ?
Thập Biện gật gù cái đầu :
- Lệnh trên không phải dễ gì ai cũng biết được cả đâu. Nhưng chỗ anh quen
thân, ta mới bảo cho rõ đấy. Nghe đâu tên Khải Hòa nầy còn đứa con trai,
để cái mầm loạn sống sót thì thêm nguy hại…
- Thế ra phải giết luôn cả con nó ?
Thập Biện cười đáp :
- Chẳng lẽ giết được thằng cha mà không giết được thằng con hay sao ? Trừ
loạn thì phải trừ cho tiệt gốc mới là thượng sách. Quan đã ra lệnh từ chiều.

Cụ Thiên Hộ ngồi yên, cúi thấp mái đầu đã bạc như không nghe gì nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.