TIẾNG SẤM DƯƠNG CHÂU - Trang 86

gieo thêm những nỗi khổ cho tôn huynh thôi.
Hàn Thủ Bá nghe nói như thế, cặp mắt trợn tròn, lộ vẻ hết sức căm tức
nhưng vẫn ngồi yên ra ý nóng lòng đợi chờ tìm hiểu.
Diện Hổ nói :
- Tôn huynh chắc còn phải nghỉ nên tôi không thể ngồi nói dài dòng. Sự
thực tôi phải đi đến nơi đây vào lúc ban đêm là vì sự bất đắc dĩ. Ban ngày
tôi không thể rời nửa bước đứa con mà tôi hết sức mến yêu.
Vẻ mặt của Hàn Thủ Bá bỗng nhiên trở thành trầm ngâm, nghĩ ngợi. Diện
Hổ nói tiếp :
- Đứa con không mẹ bao giờ cũng thấy cô đơn cho nên tôi phải thừa khi nó
ngủ mà đến với ngài. Bởi vậy tôi xin nói vội ngài nghe để còn trở về canh
chừng giấc ngủ cho nó.
Hàn Thủ Bá hỏi :
- Con ngài mấy tuổi ?
Diện Hổ đáp :
- Độ năm, sáu tuổi.
- Trai hay gái ?
- Con gái.
Hàn Thủ Bá ngồi yên có vẻ nghĩ ngợi xa xôi. Diện Hổ thở dài rồi đáp :
- Nhưng buồn thay, không phải là con sinh đẻ. Kể ra, đối với tôi, dù là sinh
đẻ hay là con nuôi cũng chẳng khác gì, bởi vì không phải máu huyết là một
vấn đề quan trọng nhưng chính công phu nuôi dưỡng, tấm lòng đùm bọc
thương yêu mới là đáng kể. Nhưng buồn là vì tôi e rằng tôi sắp sửa phải xa
cách nó. Nguyên là tôi nghe tôn huynh có một đứa bé phải bị lạc loài cách
đây năm sáu năm rồi nên muốn tìm đến hỏi thăm có phải chính là giọt máu
của tôn huynh không. Nếu quả chính phải thì cũng chia sớt nỗi vui khi thấy
cha con đoàn tụ một nhà.
Thủ Bá bèn nói :
- Cho ta thấy được nó không ?
Diện Hổ bèn đáp :
- Rất mong như vậy.
Cả hai cùng đứng dậy và ra ngoài. Trăng vẫn sáng, Diện Hổ phi hành đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.