TIẾNG THÉT CÂM LẶNG - Trang 182

Bryant hạ cửa kính xe và nhấn nút điện thoại nội bộ. Một giọng nói uốn

éo trả lời và Kim không thể phân biệt được đó là giọng nam hay nữ.

“Cảnh sát Tây Midlands,” Bryant nói.
Không có tiếng trả lời nhưng một tiếng thịch nhỏ điều khiển cánh cổng

điện trượt sang đằng sau bức tường bên tay trái.

Khi khoảng cách mở đã đủ rộng, Bryant lái xe qua.
Con đường rải sỏi dẫn họ tới một sân gạch đỏ và một ngôi nhà hai tầng.
Khu đất có hình chữ L và Kim có thể thấy một khu nhà để xe tách biệt

phía sau có kích cỡ có lẽ nuốt chửng được cả ngôi nhà của cô. Mặc dù đã
có một khu rất rộng dành riêng cho để xe, vẫn có hai chiếc xe đỗ bên ngoài
trên khoảng sân rải sỏi bên phải cơ ngơi.

Một khoảng hiên mái vòm mở tô điểm cho ngôi nhà và các chậu cây

nguyệt quế được đặt cách quãng đều nhau.

“Phải chiến một trận trước khi từ bỏ tất cả đống này chứ nhỉ?” Kim hỏi.
Bryant đỗ xe ngay bên ngoài cửa ra vào. “Ông ấy là một nhân chứng,

không phải nghi phạm, thưa sếp.”

“Tất nhiên,” cô nói và xuống xe. “Và tôi chắc chắn sẽ phải nhớ điều đó

khi đặt câu hỏi cho ông ta.”

Cánh cửa mở ra trước khi họ đến. Đứng trước mặt họ là một người đàn

ông mà Kim đoán chính là Richard Croft.

Ông ta mặc quần chinos màu kem và áo thun màu xanh tím than. Mái tóc

xám tiêu của ông ta ẩm ướt và một chiếc khăn tắm choàng trên vai.

“Xin thứ lỗi, tôi vừa từ bể bơi lên.”
Đương nhiên rồi. Lúc nào cô cũng thấy bất tiện cả.
“Những chiếc xe đẹp đấy,” Kim vui vẻ gật đầu về phía một chiếc Aston

Martin DB9 và Porsche 911. Có một khoảng trống ở giữa chúng.

Kim thấy hai camera CCTV đặt trên nóc nhà.
“Có bảo vệ hơi quá đối với một nghị sĩ không?” Cô hỏi khi theo sau

Richard Croft bước vào hành lang.

Ông ta quay lại. “Ồ, các biện pháp đảm bảo an ninh là dành cho vợ tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.